'Bộ bộ kinh tâm' bản Thái quy tụ loạt sao đình đám
Tập thơ Dấu chân qua trảng cỏ của tôi được in năm 1978 ở NXB Tác phẩm mới. Đây là tập thơ đầu tay tôi viết suốt 5 năm ở chiến trường, từ lúc mới đặt chân lên Trường Sơn. Năm 1977 tôi được in tập trường ca đầu tiên Những người đi tới biển (NXB Quân đội Nhân dân). Cái viết trước lại được in sau, nhưng tôi vui lắm, vì tới năm 1978 tôi mới có hai tác phẩm này. Hồi đó, được in, được trả nhuận bút, là sướng lắm rồi.Nhưng năm 1978 tôi gặp một tai nạn giao thông rất nặng, phải nằm bệnh viện từ mùa thu năm 1978 tới mùa hè năm 1979. Chuyện tập thơ Dấu chân qua trảng cỏ của tôi được Hội đồng chấm giải thưởng Hội Nhà văn VN xem xét, tôi hoàn toàn không biết. Hồi đó, thông tin là điều ai cũng muốn mà không có.Mùa thu năm 1979, tôi rời Trại sáng tác Quân khu 5, từ Đà Nẵng chuyển về Quy Nhơn, từ anh chàng trung úy chuyển thành một cán bộ dân sự, tôi cũng chẳng có ý kiến gì. Trên vai một ba lô về Quy Nhơn, tôi tấp ngay vào căn phòng 12 m2 Báo Nghĩa Bình phân cho vợ tôi. Thế là có một gia đình, lại có nhà ở, dù nhà "nắng dột nắng mưa dột mưa" nhưng với vợ chồng tôi, thế cũng là quá ổn.Về Quy Nhơn ít ngày, tôi mới biết mình được giải thưởng Hội Nhà văn, do đọc báo thấy in tin này. Chỉ biết vậy thôi chứ cũng chưa biết thêm tin gì. Tôi vui, dĩ nhiên, nhưng niềm vui cũng không hề ồn ào, vui vậy thôi.Sau đó ít lâu tôi nhận được thư Hội Nhà văn thông báo chính thức mình được giải, đây là giải thường niên của Hội Nhà văn VN, nhưng được tổ chức xét thưởng và trao lần đầu. Có hai giải, giải thưởng thơ và giải thưởng văn xuôi. Tôi nhớ, có hai tác giả nhận giải văn xuôi, nhưng bây giờ không nhớ tên tác giả, vì đã 46 năm rồi còn gì.Nếu chỉ được nhận giải thưởng, cả nhận tiền thưởng, thì cũng chưa có chuyện gì đáng nói. Phải mấy năm sau, hình như vào năm 1982 - 1983 gì đó, nhà văn Nguyễn Thành Long, quê Quy Nhơn, ông về công tác và thăm mẹ mình, người mẹ tảo tần bán tạp hóa ở chợ Lớn Quy Nhơn, ông gặp và tới nhà tôi chơi, anh em tâm sự, ông kể tôi nghe, tôi mới biết chuyện. Thì ra, tôi có được giải thưởng này cũng không hề dễ dàng. Nhà văn Nguyễn Thành Long là thành viên Hội đồng chấm giải, từ sơ khảo tới chung khảo, nên "rành sáu câu" chuyện xét giải này. Ông kể, ở vòng chung khảo, tập thơ tôi đã may mắn lọt vào, nhưng bấp bênh lắm. Vì chỉ còn hai tập thơ, hai tác giả ở vòng cuối cùng này, và hai chọn một. Tôi phải đối đầu với một "cây đa cây đề" thơ Việt Nam, là nhà thơ Huy Cận.Ông Huy Cận có tập thơ Ngôi nhà giữa nắng in ở NXB Văn học năm 1978. Tôi thì chỉ có một dấu chân nhỏ bé qua trảng cỏ hoang dại, coi bộ chuyện này là "trứng chọi với đá" rồi. Tôi lúc ấy là nhà thơ trẻ, nếu bị "out" (loại) cũng là chuyện bình thường. Nhưng câu chuyện nhà văn Nguyễn Thành Long kể với tôi, sau đó ông đã viết thành sách, có một chi tiết không có trong sách của ông, tôi sẽ nói sau.Trong cuốn Chế Lan Viên - người làm vườn thế kỷ, ở bài Hai câu chuyện về Chế Lan Viên, nhà văn Nguyễn Thành Long viết: "Câu chuyện thứ hai thuộc về văn học, sự lựa chọn một trong hai tác phẩm về thơ của Thanh Thảo và Huy Cận (giải thưởng thơ thường niên của Hội Nhà văn VN năm 1979). Chế Lan Viên ở TP.HCM mới ra, hôm trước đã "xạc" tôi một trận không đúng phép tắc cho lắm: "Huy Cận dạy Thanh Thảo chứ Thanh Thảo dạy Huy Cận à?".Vấn đề này hôm sau chuyển vào cuộc họp. Xuân Diệu và Chế Lan Viên nói suốt buổi, Thanh Thảo có cơ mất giải thưởng. Đến phút quyết định, Chế Lan Viên cầm tập thơ của Thanh Thảo (Dấu chân qua trảng cỏ) đứng lên và nói: "Hãy khoan, những câu thơ như những câu này, Huy Cận không viết được thật, anh Xuân Diệu ạ". Xuân Diệu đang phản bác hăng hái, bỗng trở nên hiền lành hẳn. Xuân Diệu nói: "Mà tôi không hiểu sao cái cậu Thanh Thảo ấy làm được những câu thơ như thế mà không biết".Trong câu chuyện nói riêng với nhau, anh Nguyễn Thành Long còn kể tôi nghe chi tiết này: Khi cuộc tranh luận ở Hội đồng xét giải có vẻ "bất phân thắng bại", đột nhiên nhà thơ Chế Lan Viên đưa ra giải pháp: "Tôi đề nghị mỗi thành viên Hội đồng để hai tập thơ trước mặt, xin các anh mở bất kỳ một trang trong tập thơ Huy Cận và đọc to lên, sau đó mở bất kỳ một trang trong tập thơ Thanh Thảo và đọc, chúng ta sẽ có kết luận". Sau màn đối chất thơ vừa bất ngờ vừa thú vị này, cả Hội đồng xét giải thơ đã đi tới đồng thuận, rất nhẹ nhàng. Đó là sự lựa chọn vừa công bằng vừa nghiêm túc. Người có tác phẩm được chọn trao giải rất vui, mà người không được chọn cũng chẳng buồn.Phải nói, 46 năm trước, Hội đồng chấm giải thưởng văn học của Hội Nhà văn đã lựa chọn tác phẩm ở vòng chung khảo như vậy. Các hội đồng xét giải của Hội Nhà văn chúng ta bây giờ rất nên tham khảo cách xét chọn vừa vô tư vừa thú vị này, để "không ai bị bỏ lại phía sau", dù không nhận được giải thưởng.Sau khi nhận giải thưởng mấy năm, tới năm 1983, tôi mới được gặp trực tiếp nhà thơ Xuân Diệu. Cuộc gặp gỡ bên ly bia rất vui, từ đó cho tới cuối đời, nhà thơ Xuân Diệu coi tôi như một đứa em ruột. Ông rất thương tôi, và tôi thường đi với ông về vùng quê Tuy Phước là quê mẹ của Xuân Diệu.Đi xe máy không gắn gương chiếu hậu bên phải có bị CSGT phạt?
Vết da đỏ có thể do nhiều nguyên nhân, chẳng hạn như cháy nắng, dị ứng, nổi đề đay hay vẩy nến. Do đó, dấu hiệu này nếu liên quan đến ung thư sẽ dễ bị phớt lờ vì nhiều người không nghĩ đó là vấn đề lớn, theo chuyên trang sức khỏe Healthline (Mỹ).Nếu đã loại trừ hết các nguyên nhân thường gặp, đồng thời tình trạng da đỏ vẫn không khỏi dù đã làm mọi cách thì người bệnh cần sớm đi khám. Tổ chức Skin Cancer Foundation (Mỹ) cho biết ung thư da là một trong những loại ung thư phổ biến nhất thế giới.Ung thư da có nhiều loại khác nhau. Tuy nhiên, nếu biểu hiện ra ngoài là vết da đỏ thì đó là ung thư biểu mô tế bào vảy. Bị ung thư này thì da không chỉ đỏ mà còn có cảm giác thô ráp khi chạm vào, đôi khi đóng vảy. Nguyên nhân của loại ung thư này thường là do tiếp xúc với ánh nắng mặt trời trong thời gian dài.Ngoài ra, phản ứng viêm do tế bào ung thư gây ra cũng khiến da đỏ. Chẳng hạn, ung thư xương sẽ gây đau ở vùng có khối u, đồng thời làm da ở vị trí này bị viêm đỏ. Nếu không chú ý đến dấu hiệu đau nhức xương và da đỏ thì khối u xương sẽ ngày càng phát triển lớn hơn. Trong các loại ung thư xương thì u xương là loại phổ biến nhất ở trẻ em và thanh thiếu niên.Các chuyên gia cảnh báo da biến đổi sang màu đỏ, tím, nâu hay bất kỳ màu nào thì cũng không được chủ quan. Ngay cả các dấu hiệu này không phải là ung thư hay bệnh nghiêm trọng nhưng cũng là lời cảnh báo bất ổn sức khỏe.Trong những trường hợp mà sự thay đổi màu sắc ở một vị trí trên da xuất hiện không rõ nguyên nhân, từ trước giờ chưa bao giờ gặp thì cần đi khám ngay. Người mắc không nên tự trấn an là vết da đổi màu bất thường đó sẽ biến mất. Trong một số trường hợp, việc trì hoãn điều trị sẽ khiến bệnh tình thêm nặng, theo Healthline (Mỹ).
Top 7 phương pháp trị sẹo lồi phổ biến hiệu quả với cả sẹo lâu năm
Hãng Reuters ngày 11.2 đưa tin một liên minh những người ủng hộ người tị nạn tại Mỹ vừa nộp đơn kiện lệnh do Tổng thống Donald Trump ban bố về việc đình chỉ vô thời hạn chương trình định cư tại nước này.Đơn kiện cho rằng người tị nạn và gia đình họ sẽ phải chịu tổn hại không thể khắc phục được nếu lệnh này vẫn tiếp tục có hiệu lực. Đơn kiện, được nộp lên tòa án tại bang Washington, lập luận rằng ông Trump đã vượt quá thẩm quyền hành pháp của mình khi đột ngột dừng chương trình và đóng băng nguồn tài chính hỗ trợ những người tị nạn đã có mặt tại Mỹ.Vụ kiện viện dẫn khả năng gây thiệt hại nghiêm trọng cho người tị nạn và kêu gọi tòa án "khôi phục truyền thống quan trọng và lịch sử của nước Mỹ trong việc bảo vệ và hỗ trợ" người tị nạn.Ông Trump đã ngay lập tức tạm dừng chương trình tái định cư người tị nạn sau khi nhậm chức vào ngày 20.1, khi nói rằng chương trình này phải đảm bảo rằng những người tị nạn được nhận vào Mỹ "hòa nhập phù hợp" và nguồn lực của người nộp thuế không bị lãng phí.Ông kêu gọi lãnh đạo Bộ An ninh Nội địa và Bộ Ngoại giao nộp báo cáo trong vòng 90 ngày để xác định xem có nên khởi động lại chương trình hay không.Việc đóng cửa đột ngột khiến những người tị nạn trên toàn cầu đã bị hủy chuyến đi theo lịch trình đến Mỹ, bao gồm 1.660 người Afghanistan được phép tái định cư. Vài ngày sau đó, các quỹ dành cho các nhóm người Mỹ hỗ trợ người tị nạn đã có mặt tại quốc gia này đã bị đóng băng.Vụ kiện được đệ trình bởi 9 người tị nạn và các thành viên gia đình của họ, bao gồm một gia đình từ Cộng hòa Dân chủ Congo đã được chấp thuận đến Mỹ vào ngày 22.1 nhưng chuyến đi của họ đã bị hủy. Gia đình này, hiện đang cư trú tại Nairobi, đã bán tất cả đồ đạc của họ ngoại trừ những gì có thể xếp vừa trong hành lý ký gửi và đã kết thúc hợp đồng thuê nhà, theo đơn kiện.Ngoài ra, 3 tổ chức ủng hộ người tị nạn tại Mỹ cũng tham gia vụ kiện. Bộ Ngoại giao Mỹ chưa lập tức phản hồi đề nghị đưa ra bình luận.
Bất kỳ ai cảm thấy khó chịu về tuyến tiền liệt khi ngồi xuống thì nên gặp bác sĩ.
Có bắt buộc lấy ADN khi làm căn cước?
Sáng 10.1, Hội Bảo trợ bệnh nhân nghèo TP.HCM phối hợp Hội Cựu công an nhân dân TP.HCM, Công ty cổ phần thương mại cơ khí Tân Thanh tổ chức chương trình mổ mắt miễn phí cho hội viên cựu công an nhân dân TP.HCM và thân nhân.Phát biểu tại chương trình, ông Nguyễn Văn Rảnh, Phó chủ tịch Hội Bảo trợ bệnh nhân nghèo TP.HCM cho biết: “Chương trình nhằm giúp những hội viên cựu công an nhân dân TP.HCM và thân nhân có hoàn cảnh khó khăn mổ mắt miễn phí. Hội Bảo trợ bệnh nhân nghèo TP.HCM là cầu nối, gắn kết sẻ chia yêu thương để bệnh nhân nghèo có cơ hội được điều trị tốt nhất”. Trong khuôn khổ chương trình, có 47 bệnh nhân được mổ mắt miễn phí. Trước đó, vào tháng 7.2024, chương trình đã hỗ trợ 73 bệnh nhân.Tại chương trình, ông Nguyễn Văn Mạnh, Trưởng ban tổ chức chính sách, Hội Cựu công an nhân dân TP.HCM cho biết, công tác đền ơn đáp nghĩa, công tác thiện nguyện là tôn chỉ mục đích hoạt động của Hội Cựu công an nhân dân TP.HCM. “Chương trình mổ mắt miễn phí là hoạt động ý nghĩa nhằm đem lại ánh sáng cho hội viên cựu công an nhân dân TP.HCM có hoàn cảnh khó khăn. Chúng tôi luôn dành sự quan tâm đặc biệt đến sức khỏe của hội viên và thân nhân của họ”, ông Mạnh nói. Ông Phạm An Bình (64 tuổi, ở Q.12) bày tỏ sự vui mừng khi được mổ mắt miễn phí: “Nhờ có lãnh đạo các ban ngành, đội ngũ y bác sĩ Bệnh viện Giao thông vận tải TP.HCM và các nhà hảo tâm mà những bệnh nhân có hoàn cảnh khó khăn như tôi được tìm lại ánh sáng cho đôi mắt. Tôi vui vì kể từ nay tôi có thể nhìn rõ hơn và sinh hoạt thường ngày một cách bình thường”.