$771
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của qqlive. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ qqlive.Gần tết Nguyên đán Ất Tỵ 2025, trên nhiều tuyến đường của Hà Nội như Lê Quang Đạo, Phạm Hùng, Phạm Văn Đồng, Nguyễn Xiển... tràn ngập các loại hoa lan như lan hồ điệp, lan vũ nữ, các loại lan rừng quý hiếm được bày bán phục vụ nhu cầu chơi hoa ngày tết của người dân.Tại đường Lê Quang Đạo (đoạn đối diện sân vận động Mỹ Đình, Q.Nam Từ Liêm, Hà Nội), rất nhiều gian hàng trưng bày, bán hoa lan hồ điệp Đà Lạt đã được dựng lên. Bên trong mỗi gian hàng có hàng trăm chậu lan với đủ kích cỡ lớn, nhỏ.Các nhân viên bán hàng cho biết, giá mỗi chậu lan hồ điệp dao động từ 3 triệu đồng đến vài chục triệu đồng, tùy vào kiểu dáng, chậu hoa và kích thước. Đối với hoa lan hồ điệp được ghép trên thân gỗ đều có giá trên 10 triệu đồng.Đáng chú ý, cũng tại khu vực sân vận động Mỹ Đình, một gian hàng đã trưng bày tác phẩm hoa lan có tên gọi "rồng vàng lan ngọc" cao hơn 3 m, ghép từ 2.868 cành hoa lan hồ điệp Đà Lạt được rao bán với giá 3,868 tỉ đồng.Giải thích về chậu hoa lan có giá "khủng", anh Hoàng Nghiệp, chủ chậu hoa lan, cho biết 2.868 cành hoa lan hồ điệp được lựa chọn có chuỗi hoa từ 13 - 14 hoa, mỗi cành hoa có giá trị 500.000 đồng.Phần chậu hoa được nghệ nhân ở Thái Bình đắp thủ công 9 con rồng, dát 20 cây vàng 24K. Đặc biệt, trong 9 con rồng, có 8 con được đính đá ruby trên mắt, con rồng chính được đính 1 kim cương ở giữa. Ngoài ra, chậu hoa lan cũng được xác lập kỷ lục là chậu hoa lan lớn nhất Việt Nam.Anh Hiệp tiết lộ, đây là năm thứ 4 anh tung ra thị trường chậu lan "khủng" nhưng vẫn chưa có đại gia "xuống" tiền để sở hữu nó. "Nếu năm nay không bán được, tôi sẽ giữ lại và làm một chậu lan khác cho năm sau", chủ nhân chậu lan nói. ️
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của qqlive. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ qqlive.Ngày 3.1, tin từ Công an xã Ea Ngai (H.Krông Búk, Đắk Lắk), đơn vị vừa tổ chức cứu một phụ nữ bị rơi xuống giếng sâu trong rẫy cà phê.Theo thông tin ban đầu, trưa cùng ngày, người dân thôn 2, xã Ea Ngai báo tin đến Công an xã có một phụ nữ bị rơi xuống giếng sâu trên địa bàn. Ngay sau đó, Công an xã Ea Ngai cử lực lượng đến hiện trường, triển khai phương án cứu hộ. Qua đánh giá tình hình, công an nhận thấy giếng sâu, người rơi xuống giếng có thể bị thương nặng, thiếu dưỡng khí, cần cứu hộ nhanh.Lúc này, nhiều người dân nghe tin, đưa thêm phương tiện đến hỗ trợ. Khi có trục quay của người dân, một chiến sĩ công an ngồi trong rọ sắt, được nối dây đưa xuống giếng để thực hiện việc cứu hộ.Người phụ nữ sau đó được kéo lên mặt đất an toàn và đưa đến Trung tâm y tế TX.Buôn Hồ (Đắk Lắk) điều trị.Người bị nạn tên N.T.H (trú tỉnh Phú Yên), đang hái cà phê thuê cho người dân trên địa bàn. Trưa 2.1, bà H. đi lượm cà phê thì không may bị rơi xuống giếng sâu khoảng 25 m. Theo một cán bộ Công an xã Ea Ngai, giếng không có nước khiến nạn nhân rơi xuống bị gãy hai chân, đa chấn thương nhưng còn tỉnh táo. ️
Cùng đó, ngân hàng cũng đã có thay đổi lớn về nhân sự khi ông Phạm Mạnh Thắng được bầu làm Chủ tịch HĐQT của PGBank (ông Thắng trước đó từng làm Phó tổng giám đốc Vietcombank); bà Đinh Thị Huyền Thanh được bổ nhiệm là thành viên HĐQT kiêm Tổng giám đốc PGBank.️
Khi ấy bến xe chưa hoạt động, chỉ có 3 tuyến xe buýt chạy đến nơi là 55, 76 và 93. Metro còn dang dở, ga cuối chỉ mới "khung sườn", chưa có mái che... Nhưng đứng bên dưới nhìn lên đường tàu điện tôi hình dung một sự sắp xếp khá hợp lý của hai nơi: nhà ga cuối cùng của metro và Bến xe Miền Đông (mới).Chiều ấy, tôi đi bộ một vòng khắp bến xe rộng bát ngát và đẹp, nhìn bao quát chẳng kém các bến xe ở Singapore hay ở Kuala Lumpur tôi đã từng đi, có khi còn đẹp hơn vì mới. Album hình tôi chụp hôm đó khá chi tiết khi xe qua những con đường mà tôi thấy có điểm gì đặc biệt ghi nhớ như cái tháp điều áp ở gần cầu Điện Biên Phủ... Và trên cao, đường metro chưa có gì lắm. Tôi mơ một ngày cho tôi "điền vào chỗ trống" có đoàn tàu trên những bức hình này.Để rồi bốn năm sau cũng ngẫu hứng, tôi ra khỏi nhà với ý định lượt đi sẽ đi lại tuyến buýt đó và lượt về tôi đi metro để tận hưởng cái cảm giác "điền vào chỗ trống" cho những tấm hình cũ.Đang mùa thành phố cây xanh lá và mùa rộn ràng của nhiều loại hoa như sứ, điệp vàng, lim xẹt, giáng hương, kèn hồng... bên đường thật đẹp, tràn đầy sức sống.Cái khác đầu tiên thấy được là tháp điều áp ở Điện Biên Phủ không còn màu xi măng như năm xưa mà được sơn hai màu trắng xanh. Tháp này và tháp ở Nhà máy nước Thủ Đức được xây dựng cùng lúc vào năm 1960. Lúc đó, tháp có tên gọi là Surge Tower (tháp trào), còn người dân Sài Gòn xưa thì quen gọi là "tháp phi thuyền Apollo". Nó khiến tôi nhớ một thời trường tôi học gần Nhà máy nước Thủ Đức. Vào buổi trưa đúng 12 giờ có tiếng còi hụ thật to, sinh viên học buổi sáng thì tan lớp rồi vào căng tin lấy cơm trưa; lớp học buổi chiều lục tục chuẩn bị lên lớp - những người cùng thế hệ tôi thời ấy chắc không thể nào quên. Tôi không biết bây giờ có còn tiếng còi hụ nữa không, thời tôi học đã qua gần nửa thế kỷ rồi!Chợ Thủ Đức vẫn như ngày nào tôi tuổi hai mươi, từ chợ tôi đạp xe qua mấy con dốc mới lên đến trường. Cũng một thời khó quên.Và kìa, đoàn tàu xinh xắn hiện ra ở đường trên cao vào nhà ga cuối cùng là Bến xe Miền Đông. Tôi phải thú thật, có một cảm giác thật khó tả trong tôi khi hình dung lại bốn năm trước mình đã qua đây nhìn lên cao với ước mơ được chụp những tấm hình "điền vào chỗ trống".Từ chỗ xe buýt ngừng, đường đi toàn bộ có mái che, đúng nghĩa "mưa không tới mặt, nắng không tới đầu". Bến xe đẹp, rộng rãi nhưng vắng khách dù xe đi về các tỉnh miền Đông và cả miền Tây. Có bảng điện tử lịch xe chạy, tiện nghi hơn nhiều các bến xe cũ, cảm giác này khá dễ chịu.Tôi hỏi chuyện hai người khách, ngẫu nhiên sao họ đều về miền Tây, một người đi Cần Thơ, một người về Cao Lãnh. Chị đi Cao Lãnh nói với tôi rằng, nếu chị ra Bến xe Miền Tây, xe về Cao Lãnh sẽ dừng trước nhà chị, nhưng vì chị mang đồ cồng kềnh đi từ Suối Tiên nên ra đây cho tiện. Có chút bất tiện là đi từ bến xe này, đến Cao Lãnh phải đi xe trung chuyển về nhà. Hai tuyến xe cùng về Cao Lãnh nhưng chạy khác đường.Tôi lòng vòng một lát rồi sang nhà ga metro trở về.Tôi xuống nhà ga Bến Thành và lên cửa số 3 là ngay chợ. Cái cảm giác như mình vừa đi một tour du lịch ngắn nào đó là có thật. Và thấy vui khi chính mình được nhìn lại sự thay đổi nhỏ của thành phố trong bốn năm từ một kỷ niệm lưu trên Facebook. ️