Valentine, admin thả boss khủng
Ông Nguyễn Xuân Dương - Chủ tịch Hội Chăn nuôi VN, lo lắng: "Nước ta đang nhập rất nhiều sản phẩm chăn nuôi thải loại ở các nước về làm thực phẩm. Điển hình, gà đẻ loại thải (gà hết chu kỳ khai thác trứng) nên Thái Lan, Hàn Quốc không dùng làm thực phẩm thì xuất khẩu sang VN với giá chỉ 20.000 đồng/con. Về đến biên giới giá thành khoảng 40.000 đồng/con và đưa ra thị trường bán với 50.000 - 60.000 đồng/con, gây áp lực cạnh tranh không công bằng với các sản phẩm chăn nuôi trong nước. Bởi, sản phẩm chăn nuôi nhập khẩu chính ngạch hiện nay phần lớn là thứ phẩm mà ở các nước họ ít dùng làm thực phẩm, như: đầu, cổ, cánh, tim cật, lòng mề, gà đẻ và bò sữa thải loại... Chưa kể, đó còn là các loại thực phẩm đã gần hết hạn sử dụng nên có giá rất rẻ, chỉ bằng 1/3 giá trong nước cùng loại. Việc này cũng gây rủi ro lớn về chất lượng và an toàn thực phẩm cho người tiêu dùng, nhất là ở khu vực bếp ăn tập thể cho học sinh, quân nhân, công nhân... đang là đối tượng sử dụng phần lớn các loại thực phẩm đông lạnh nhập khẩu".Hơn 1.000 việc làm hấp dẫn cần tuyển lao động trẻ
Hội Liên hiệp thanh niên Việt Nam TP.Hà Nội vừa công bố 10 sự kiện tiêu biểu trong công tác Hội Liên hiệp thanh niên Việt Nam TP.Hà Nội và phong trào thanh niên thủ đô năm 2024.Ngày 11.5.2024 đã diễn ra Đại hội đại biểu Hội Liên hiệp thanh niên Việt Nam lần thứ VIII, nhiệm kỳ 2024 - 2029 cấp xã đồng loạt tại 578 xã, phường, thị trấn trên địa bàn toàn TP.Hà Nội.Đây là lần đầu tiên sự kiện được tổ chức đồng loạt, trên cơ sở đổi mới sáng tạo, ứng dụng công nghệ thông tin và chuyển đổi số, phát huy sức trẻ của thanh niên thủ đô, bảo đảm tiết kiệm, hiệu quả, tạo được hiệu ứng lan tỏa, tích cực.Với các hoạt động giáo dục truyền thống, uống nước nhớ nguồn, thực hiện các công trình, phần việc thanh niên, hành trình đã phát huy tinh thần chủ động, sáng tạo, tạo khí thế thi đua sôi nổi, rộng khắp trong các cấp bộ Hội thủ đô; từ đó tạo động lực mới, khí thế mới, đẩy mạnh công tác Hội và phong trào thanh niên thủ đô.Trải qua 30 hành trình khám bệnh, phát thuốc, tặng quà miễn phí tại các quận, huyện, thị xã của TP.Hà Nội đã có trên 15.200 người được thăm khám, tặng quà; huy động nguồn lực xã hội hóa trao 15.200 túi quà an sinh tặng nhân dân, thiếu nhi tổng trị giá hơn 8,7 tỉ đồng.Chương trình đã được triển khai đồng bộ tới 100% cơ sở Đoàn. Sau gần 1 năm triển khai, chương trình đã hỗ trợ giới thiệu, quảng bá hàng trăm sản phẩm OCOP của Hà Nội; hàng chục nghìn đơn hàng được chốt, tạo tổng doanh thu hơn 24 tỉ đồng; đồng thời, hỗ trợ đào tạo thanh niên, nông dân nắm bắt và có kỹ năng bán hàng trực tuyến, từ đó nâng cao doanh số.Hành trình đã tổ chức 180 buổi hiến máu, thu về 84.494 đơn vị máu. Qua đó, góp phần tăng cường đoàn kết, tập hợp lực lượng đoàn viên, thanh niên trong các hoạt động tại cộng đồng; tiếp tục khẳng định vai trò, trách nhiệm của tuổi trẻ thủ đô đối với cộng đồng và xã hội, góp phần vào sự nghiệp bảo vệ, chăm sóc cứu người.Với 580 công trình phần việc được khởi công, khánh thành trong cùng một ngày, trị giá hơn 23 tỉ đồng, ngày hội đã tạo khí thế thi đua sôi nổi trong các tầng lớp thanh niên với những công trình, phần việc, việc làm hiệu quả, có ý nghĩa thiết thực đối với xã hội.Là mô hình phối hợp triển khai thành công trong suốt nhiều năm qua của các cấp bộ Hội và trại giam; góp phần cải tạo, giáo dục phạm nhân, trại viên trong độ tuổi thanh niên, giúp các bạn trẻ tái hòa nhập cộng đồng; đồng thời góp phần bảo đảm an ninh trật tự trên địa bàn thành phố, giảm tỷ lệ tái phạm tội và vi phạm pháp luật trong thanh niên.Hàng ngàn thanh niên thủ đô tham gia các đội hình tình nguyện thực hiện các nhiệm vụ khắc phục hậu quả do bão số 3 (Yagi) gây ra tại 30 quận, huyện, thị xã của thủ đô. Cùng với đó, phát huy tinh thần Hà Nội nghĩa tình, Hà Nội vì cả nước, hàng chục đoàn tình nguyện của tuổi trẻ thủ đô đã đến các tỉnh miền núi phía bắc tham gia hỗ trợ cứu người bị nạn, tặng trang thiết bị, nhu yếu phẩm, chung tay cùng cả nước khắc phục hậu quả thiên tai. Đặc biệt, Đội phản ứng nhanh cứu hộ cứu nạn của Câu lạc bộ xe bán tải địa hình Việt Nam (PVC) đã tổ chức hàng trăm chuyến xuồng, chuyến xe cứu hộ hỗ trợ và giải cứu hàng ngàn người dân bị mắc kẹt.Đại hội diễn ra trong 2 ngày 14 -15.10.2024 tại Hà Nội, với khẩu hiệu "Thanh niên Hà Nội: Yêu nước, tiên phong, gương mẫu, đoàn kết, sáng tạo, vươn xa". Thành công của đại hội là động lực quan trọng để mỗi hội viên, thanh niên ý thức rõ ràng, sâu sắc hơn về vị trí, vai trò của tổ chức Hội Liên hiệp thanh niên Việt Nam, về truyền thống vẻ vang và những đóng góp to lớn của tổ chức Hội trong mỗi giai đoạn cách mạng của đất nước.Các hoạt động được triển khai đồng bộ, đầy đủ tới tất cả các khu vực đối tượng thông qua các hoạt động cụ thể như: Ngày hội thanh niên công nhân; Ngày hội văn hóa thể thao thanh niên các dân tộc thiểu số; chương trình Xuân an lạc - Tết đoàn viên; tặng nhẫn cưới cho các cặp đôi thanh niên khuyết tật có hoàn cảnh khó khăn...
Phim ‘Người một nhà’ tập 8: Trí có yên thân với nghề chạy xe ôm công nghệ?
Tập thơ Dấu chân qua trảng cỏ của tôi được in năm 1978 ở NXB Tác phẩm mới. Đây là tập thơ đầu tay tôi viết suốt 5 năm ở chiến trường, từ lúc mới đặt chân lên Trường Sơn. Năm 1977 tôi được in tập trường ca đầu tiên Những người đi tới biển (NXB Quân đội Nhân dân). Cái viết trước lại được in sau, nhưng tôi vui lắm, vì tới năm 1978 tôi mới có hai tác phẩm này. Hồi đó, được in, được trả nhuận bút, là sướng lắm rồi.Nhưng năm 1978 tôi gặp một tai nạn giao thông rất nặng, phải nằm bệnh viện từ mùa thu năm 1978 tới mùa hè năm 1979. Chuyện tập thơ Dấu chân qua trảng cỏ của tôi được Hội đồng chấm giải thưởng Hội Nhà văn VN xem xét, tôi hoàn toàn không biết. Hồi đó, thông tin là điều ai cũng muốn mà không có.Mùa thu năm 1979, tôi rời Trại sáng tác Quân khu 5, từ Đà Nẵng chuyển về Quy Nhơn, từ anh chàng trung úy chuyển thành một cán bộ dân sự, tôi cũng chẳng có ý kiến gì. Trên vai một ba lô về Quy Nhơn, tôi tấp ngay vào căn phòng 12 m2 Báo Nghĩa Bình phân cho vợ tôi. Thế là có một gia đình, lại có nhà ở, dù nhà "nắng dột nắng mưa dột mưa" nhưng với vợ chồng tôi, thế cũng là quá ổn.Về Quy Nhơn ít ngày, tôi mới biết mình được giải thưởng Hội Nhà văn, do đọc báo thấy in tin này. Chỉ biết vậy thôi chứ cũng chưa biết thêm tin gì. Tôi vui, dĩ nhiên, nhưng niềm vui cũng không hề ồn ào, vui vậy thôi.Sau đó ít lâu tôi nhận được thư Hội Nhà văn thông báo chính thức mình được giải, đây là giải thường niên của Hội Nhà văn VN, nhưng được tổ chức xét thưởng và trao lần đầu. Có hai giải, giải thưởng thơ và giải thưởng văn xuôi. Tôi nhớ, có hai tác giả nhận giải văn xuôi, nhưng bây giờ không nhớ tên tác giả, vì đã 46 năm rồi còn gì.Nếu chỉ được nhận giải thưởng, cả nhận tiền thưởng, thì cũng chưa có chuyện gì đáng nói. Phải mấy năm sau, hình như vào năm 1982 - 1983 gì đó, nhà văn Nguyễn Thành Long, quê Quy Nhơn, ông về công tác và thăm mẹ mình, người mẹ tảo tần bán tạp hóa ở chợ Lớn Quy Nhơn, ông gặp và tới nhà tôi chơi, anh em tâm sự, ông kể tôi nghe, tôi mới biết chuyện. Thì ra, tôi có được giải thưởng này cũng không hề dễ dàng. Nhà văn Nguyễn Thành Long là thành viên Hội đồng chấm giải, từ sơ khảo tới chung khảo, nên "rành sáu câu" chuyện xét giải này. Ông kể, ở vòng chung khảo, tập thơ tôi đã may mắn lọt vào, nhưng bấp bênh lắm. Vì chỉ còn hai tập thơ, hai tác giả ở vòng cuối cùng này, và hai chọn một. Tôi phải đối đầu với một "cây đa cây đề" thơ Việt Nam, là nhà thơ Huy Cận.Ông Huy Cận có tập thơ Ngôi nhà giữa nắng in ở NXB Văn học năm 1978. Tôi thì chỉ có một dấu chân nhỏ bé qua trảng cỏ hoang dại, coi bộ chuyện này là "trứng chọi với đá" rồi. Tôi lúc ấy là nhà thơ trẻ, nếu bị "out" (loại) cũng là chuyện bình thường. Nhưng câu chuyện nhà văn Nguyễn Thành Long kể với tôi, sau đó ông đã viết thành sách, có một chi tiết không có trong sách của ông, tôi sẽ nói sau.Trong cuốn Chế Lan Viên - người làm vườn thế kỷ, ở bài Hai câu chuyện về Chế Lan Viên, nhà văn Nguyễn Thành Long viết: "Câu chuyện thứ hai thuộc về văn học, sự lựa chọn một trong hai tác phẩm về thơ của Thanh Thảo và Huy Cận (giải thưởng thơ thường niên của Hội Nhà văn VN năm 1979). Chế Lan Viên ở TP.HCM mới ra, hôm trước đã "xạc" tôi một trận không đúng phép tắc cho lắm: "Huy Cận dạy Thanh Thảo chứ Thanh Thảo dạy Huy Cận à?".Vấn đề này hôm sau chuyển vào cuộc họp. Xuân Diệu và Chế Lan Viên nói suốt buổi, Thanh Thảo có cơ mất giải thưởng. Đến phút quyết định, Chế Lan Viên cầm tập thơ của Thanh Thảo (Dấu chân qua trảng cỏ) đứng lên và nói: "Hãy khoan, những câu thơ như những câu này, Huy Cận không viết được thật, anh Xuân Diệu ạ". Xuân Diệu đang phản bác hăng hái, bỗng trở nên hiền lành hẳn. Xuân Diệu nói: "Mà tôi không hiểu sao cái cậu Thanh Thảo ấy làm được những câu thơ như thế mà không biết".Trong câu chuyện nói riêng với nhau, anh Nguyễn Thành Long còn kể tôi nghe chi tiết này: Khi cuộc tranh luận ở Hội đồng xét giải có vẻ "bất phân thắng bại", đột nhiên nhà thơ Chế Lan Viên đưa ra giải pháp: "Tôi đề nghị mỗi thành viên Hội đồng để hai tập thơ trước mặt, xin các anh mở bất kỳ một trang trong tập thơ Huy Cận và đọc to lên, sau đó mở bất kỳ một trang trong tập thơ Thanh Thảo và đọc, chúng ta sẽ có kết luận". Sau màn đối chất thơ vừa bất ngờ vừa thú vị này, cả Hội đồng xét giải thơ đã đi tới đồng thuận, rất nhẹ nhàng. Đó là sự lựa chọn vừa công bằng vừa nghiêm túc. Người có tác phẩm được chọn trao giải rất vui, mà người không được chọn cũng chẳng buồn.Phải nói, 46 năm trước, Hội đồng chấm giải thưởng văn học của Hội Nhà văn đã lựa chọn tác phẩm ở vòng chung khảo như vậy. Các hội đồng xét giải của Hội Nhà văn chúng ta bây giờ rất nên tham khảo cách xét chọn vừa vô tư vừa thú vị này, để "không ai bị bỏ lại phía sau", dù không nhận được giải thưởng.Sau khi nhận giải thưởng mấy năm, tới năm 1983, tôi mới được gặp trực tiếp nhà thơ Xuân Diệu. Cuộc gặp gỡ bên ly bia rất vui, từ đó cho tới cuối đời, nhà thơ Xuân Diệu coi tôi như một đứa em ruột. Ông rất thương tôi, và tôi thường đi với ông về vùng quê Tuy Phước là quê mẹ của Xuân Diệu.
Những ngày giữa đầu tháng chạp, đi từ đầu đường Địa Linh (P.Hương Vinh, Q.Phú Xuân, TP.Huế) đã nghe tiếng gõ lọc cọc từ những chiếc khuôn đúc tượng, mùi cay nồng từ khói lò nung. Những lò nung này đang hối hả vào "vụ" đúc tượng ông Táo để kịp phục vụ thị trường Tết Nguyên đán.Ông Võ Văn Đức (65 tuổi), anh cả trong gia đình có 4 anh em làm tượng Táo quân, đang tất bật giao việc cho từng thành viên trong những ngày này. Đàn ông có sức khỏe sẽ đảm nhiệm việc nhào nặn đất sét, phụ nữ khéo tay thì vẽ tượng, còn trẻ con "đảm nhận" khâu đóng gói. Đây là một trong số ít gia đình còn duy trì nghề truyền thống của tổ tiên để lại ở làng Địa Linh.Anh Võ Văn Hải (42 tuổi, con trai cả của ông Đức) kể, từ tháng 3 - 4 âm lịch, cả gia đình anh đã phải chuẩn bị đất nguyên liệu để làm tượng. Đất dùng để nặn tượng phải là đất sét vàng, được lấy từ đồng ruộng. Đất sét đào xong, đem về dự trữ đến tháng 6 âm lịch mới đưa ra phơi nắng. Đến tháng 11 âm lịch, khi trời mưa, họ gác lại công việc chính, bắt tay vào làm tượng Táo quân."Nghề này không khó nhưng đòi hỏi kỳ công. Để tạo ra một tượng Táo quân phải trải qua rất nhiều công đoạn tỉ mỉ. Trong đó, kỳ công nhất phải kể đến việc nhào nặn đất sét, việc này cần những người đàn ông có sức khỏe", anh Hải nói.Trong nhà ông Đức, công đoạn khó này được giao cho anh Võ Văn Cường (35 tuổi, con trai út) phụ trách. Phía sau gian nhà ba gian đã cũ, anh Cường tất bật nhào những tảng đất nhuyễn dẻo như nhồi bột làm bánh, tiếp đến là đưa đất vào khuôn và nện chặt."Chiếc khuôn được đúc tượng phải làm từ gỗ lim thì mới có độ bền lâu, chịu được những cú đập mạnh. Việc này phải làm thật dứt khoát để tượng cứng, đều, không bị vỡ. Nói nhào đất sét để làm tượng thì nghe dễ vậy, chứ để cho ra một bức tượng thành phẩm còn qua nhiều công đoạn nữa", anh Cường chia sẻ.Cạnh nhà ông Đức, chiếc lò nung tượng Táo quân của ông Võ Văn Nam (60 tuổi, em trai út ông Đức) khói bay nghi ngút. Ông Nam đang hối hả ra lò những bức tượng Táo quân cuối cùng, kịp cho thương lái đến lấy.Theo người thợ lành nghề này, để tượng không bị nứt nẻ, thay vì dùng củi, người làng Địa Linh sẽ dùng vỏ trấu. Tro của lò nung sẽ được cất giữ để phục vụ việc đúc tượng. Vào mùa, người làm nghề nặn tượng phải dậy từ 3 giờ sáng để canh lò. Lửa nung phải cháy đều, không quá to cũng không được nhỏ, có vậy tượng mới không bị cong vênh, cháy sém.Tượng ông Táo sau khi rời khỏi lò nung được vợ ông Nam làm sạch lớp tro bám bên ngoài rồi đưa đi nhúng màu đỏ, cam… Cuối cùng là công đoạn trang trí tượng, đây cũng là khâu quan trọng nhất bởi đòi hỏi sự tỉ mỉ, thường con gái ông Nam đảm nhiệm.Kỳ công là vậy, nhưng mỗi bức tượng thành phẩm chỉ bán ra thị trường với giá 2.000 – 3.000 đồng. Bình quân mỗi ngày, một người làng Địa Linh làm tượng cật lực cũng chỉ kiếm được khoảng 200.000 đồng. Vì thu nhập ít ỏi nên theo thời gian nhiều gia đình không còn giữ nghề mà cha ông để lại. Nhưng với ông Nam, việc lưu giữ nghề truyền thống không chỉ vì miếng cơm manh áo mà còn là niềm tự hào lớn và sứ mệnh của thế hệ hậu bối.
Màu váy 'truyền vía' trở thành tân hoa hậu tại Miss Grand International 2023
Xem Gold Star V.League 2-2024/25 đỉnh nhất trên FPT Play, tại https://fptplay.vn