Học sinh vẽ tranh cùng AI để nhận giải thưởng hàng trăm triệu đồng
Yamaha Exciter 155 VVA sở hữu kiểu dáng hầm hố cùng nhiều lựa chọn về màu sắc. Trong khi đó, bản nâng cấp mới nhất của Honda Winner X được làm mới “dàn áo” đồng thời sửa đổi một số chi tiết như màn hình LCD, khoá thông minh. Về kiểu dáng, tuỳ vào quan điểm thẩm mỹ mỗi người sẽ có những đánh giá và lựa chọn riêng. Trong khi đó, trang bị tính năng giữa hai mẫu xe này gần như tương đương nhau.Thắm tình đoàn kết giữa Quân khu 7 với đồng bào tôn giáo
Nhìn hàng hoa vắng tanh, tôi thoáng bồi hồi, tự giận mình một chút, không ra sớm hơn để gặp, nhìn thêm một chút nụ cười hiền hậu của đôi vợ chồng già. Nhưng cứ nghĩ mọi năm, bác Ba Khâm vẫn dọn dẹp muộn hơn chút xíu, để kêu xe về đến Bến Tre nghỉ ngơi vài tiếng trước khi ngắm pháo hoa giao thừa. Nên lỡ mất cái nắm tay như mọi năm, nghe chừng từ bác một khoảnh khắc trìu mến.Hôm trước, tôi dọn dẹp nhà cửa xong, xách xe chạy ra thấy hai vợ chồng bác đang tíu tít mua bán. Mai, quất, sống đời và đủ thứ hoa. Xôn xao người hỏi han trả giá. Tôi chọn hai chậu bạch mai nhỏ nhắn, như mọi năm. Mỗi chậu khoảng vài chục búp, mới nở một bông, rồi dúi vào túi bác 200 ngàn. Là vì trước đó, tôi không dám hỏi, chỉ e bác không lấy tiền, nên khi loáng thoáng một người bảo rằng mỗi chậu 100 ngàn, mới làm ra vậy. Y như mọi năm!Sáng 27 tết, tôi đã dạo công viên Làng Hoa, mua được chậu mai vàng của một chủ vườn ở P. Thạnh Xuân, Q.12, TP.HCM. Để về chưng góc nhà, đưa mắt ưng ý chậu mai vừa vặn, búp nhiều, dáng thế cũng hợp, nên khi chú bán mai ra giá 1,5 triệu, mua luôn không ngần ngừ. Cái cách mua hoa năm nào với tôi, cũng là để vui chút với vườn với ruộng mà họ đã đổ mồ hôi chăm bẵm. Xe giằng xong chậu mai phía sau, chú lái ngồi lên, vỗ vai người bán bắt tay cười cái, là đi.…Bây giờ, thì những nhà vườn đã lục tục chất bớt hoa lên xe. Còn lại một ít họ rao “xổ hoa xổ hoa” vang rộn các góc công viên. Tôi chú ý một cặp ý chừng là vợ chồng, nghiêng ngó chỉ trỏ mấy chậu linh sam đang trổ hoa tím, nhỏ li ti hương thoang thoảng. Chị bán hoa da trắng mày cong, nói: “cặp 700 ngàn, cô chú à”. Họ trả, thôi bớt 100 ngàn, lấy cặp về chưng cho đẹp. Chị bán hoa dường như giãn cặp mày, cười duyên dáng: ừ, cô chú lấy đi. Vậy là cả ba lấy túi ni lon níu níu buộc buộc, nói lời chúc nhau đôi câu. Nghe lời yêu thương chuyển ý rót vào tai nhau, đất trời như rộn vui! Tôi dạo vài vòng. Giờ này không mua hoa nữa. Nhớ lúc xách xe đi, đứa con gái út cười, nói: “Rồi, ba lại đi làng hoa”. Ý cháu là ba nó cứ thích chạy xe đi, là mua hoa về, để rồi sau đó loay hoay không biết dọn xếp để chưng góc nào trong nhà. Tôi cười “lần này không mua nữa, chỉ dạo thôi”.Gần thêm nửa tiếng. Loanh quanh bất chợt, thế nào tôi cũng vòng đến chỗ chú Bảy Chợ Lách (là biệt danh tôi đặt cho một người quen, dân bán bông ở Bến Tre lên). Hỏi han vài câu, nhìn đám bông cúc vàng mâm xôi đã vợi đi, còn lưa thưa chen giữa đám cúc tím nhỏ xinh, biết là hoa cũng bán được nhiều. Năm nào cũng vậy, chú Bảy rời Sài Gòn sau 5g chiều. Công viên kêu dọn trước 12g, thì chú qua xin mấy cổng nhà mặt tiền phía đối diện, bán thêm một chút, kiếm tiền xe về kịp đón giao thừa.Vậy là một mùa hoa của ngày cuối năm Giáp Thìn đã vãn. Nhìn quanh, tôi có cảm giác chút trống vắng hơn mấy bữa trước. Nhưng hoa đã về với mọi nhà, xóm ngõ để đẹp hơn những ngày thường tất bật lo toan.Để rồi các gia đình quây quần lúc giao thừa, ngắm những nụ hoa, mầm lá xanh tươi đang gọi xuân về!
XO mừng mừng tủi tủi, kể 'sự nghiệp XO' 20 năm, 30 năm của mình
Người dân Palestine tại Dải Gaza đang xôn xao về thông tin Tổng thống Donald Trump muốn tiếp quản dải đất này và đưa người Palestine đến sống tại những nước Ả Rập trong khu vực.Vấn đề này trở thành một chủ đề nóng ở dải đất Trung Đông đã trải qua nhiều cuộc xung đột gây thương vong rất lớn và buộc người dân phải phải không ít lần bỏ nhà cửa chạy loạn.Bà Wasayef Abed tại thành phố Deir el-Balah ở miền trung Gaza kể rằng mình nghe thông tin trên từ những người cùng sống trong khu lều tạm cư, và xem những lời của ông Trump là áp lực đối với người dân Palestine và các nhóm vũ trang ở Gaza như Hamas."Tôi có thể nói với bạn rằng người dân ở đây sẽ không bao giờ chấp nhận việc di dời cưỡng bức. Họ có thể chịu đựng được việc sơ tán trong nước, nhưng việc buộc họ rời khỏi đất nước mình, như ông Trump đề xuất, sẽ không bao giờ có hiệu quả", Đài Al Jazeera dẫn lời bà phát biểu."Điều tôi biết là mẹ tôi và tôi sẽ không bao giờ rời khỏi Gaza, bất kể chuyện gì xảy ra. Tất cả những gì chúng tôi đang chờ đợi bây giờ trở về ngôi nhà bị phá hủy của mình ở phía bắc", bà mói thêm.Cũng tại Deir el-Balah, ông Imad al-Qassas (60 tuổi) đã di tản từ phía đông đến trung tâm thành phố, nơi ông hiện sống với 6 người con trong lều vì nhà cửa đã bị phá hủy. Phản ứng của ông đối với phát biểu của ông Trump rất rõ ràng: "Điều đó là không thể!"."Cho dù chúng tôi đã phải chịu bao nhiêu sự tàn phá, hủy diệt và giết chóc trong cuộc chiến này, điều này sẽ không bao giờ xảy ra. Chúng tôi sẽ đi đâu? Ngay cả khi các cửa khẩu biên giới được mở và có sự di cư tự nguyện, tôi sẽ không bao giờ rời đi, bất kể hoàn cảnh của tôi khó khăn đến mức nào", ông nói.Theo ông, việc di dời cho dù có thu hút đến đâu, dù được cung cấp nhà cửa, tiền bồi thường hay các quốc gia tiếp nhận đi nữa thì nơi ẩn náu cuối cùng của một người là quê hương của họ."Đây là quê hương của chúng tôi và chúng tôi coi đó là thiêng liêng", ông nhấn mạnh.Trái với ông Imad, ông Khaled Maqbel (63 tuổi) và vợ là bà Iman (52 tuổi) không có phản ứng gì khi được hỏi về phát biểu của ông Trump."Kể từ khi 2 con gái và hai đứa cháu của tôi thiệt mạng trong một cuộc không kích của Israel, tôi đã không còn quan tâm đến bất cứ điều gì nữa," bà Imam nói với đôi mắt ngấn lệ. Bà Iman đã sơ tán khỏi khu vực as-Saftawi ở phía bắc Gaza đến Deir el-Balah cùng chồng và các con cách đây một năm, và sau đó lại phải tản cư thêm 5 lần nữa."Chúng tôi không còn sức để nghĩ bất cứ điều gì, ông Trump hay những tuyên bố của ông ấy. Người dân Gaza đang chìm trong đau thương, bệnh tật và khó khăn sau chiến tranh. Họ thậm chí không có khả năng nghĩ về những gì sẽ xảy ra tiếp theo", ông Khaled phát biểu. Hai vợ chồng cực lực phản đối kế hoạch của ông Trump. "Chúng tôi đã hối hận khi rời khỏi miền Bắc, mặc dù chúng tôi đã bị ép phải rời đi dưới họng súng. Họ có thực sự nghĩ rằng chúng tôi sẽ tuân theo ông Trump bây giờ không?" ông Khaled chất vấn.Ở một góc độ khác, anh Mahmoud Abu Ouda (23 tuổi) bán một quầy cà phê và trà nhỏ ở Deir el-Balah nói rằng mình muốn rời khỏi Gaza càng sớm càng tốt. "Cuối cùng, ông Trump sẽ buộc chúng tôi phải rời khỏi Gaza, giống như mọi người đã bị buộc phải di chuyển từ phía bắc vào phía nam trong chiến tranh. Nếu họ mở cửa khẩu Rafah [với Ai Cập], một số lượng lớn người sẽ rời đi ngay lập tức. Tôi sẽ là người đầu tiên ra đi", anh chia sẻ.Đối với anh Mahmoud, áp lực không thể chịu đựng được của cuộc sống ở Gaza sau chiến tranh khiến việc ở lại là điều không thể nghĩ tới. "Đây không phải là cuộc sống. Không có cuộc sống ở đây. Sau chiến tranh, không còn gì giữ chúng tôi ở lại đất nước này nữa", anh nói. Dù muốn rời khỏi Gaza, anh phản đối việc bị ép buộc phải rời đi, nhưng cũng không thấy có lựa chọn nào khác."Chúng tôi luôn bị ép buộc. Chúng tôi bị buộc phải chạy trốn từ phía bắc xuống phía nam. Chúng tôi đã chịu đựng cuộc chiến tranh trái với ý muốn của mình. Chúng tôi đã chịu đựng những vụ đánh bom trái với ý muốn của mình. Chúng tôi chưa bao giờ có sự lựa chọn", anh nói."Nếu rời đi là giải pháp cho các vấn đề của chúng tôi, thì hãy đi. Nếu họ chuẩn bị nhà cửa, công việc và cuộc sống thực sự cho chúng ta, thì hãy rời đi và chấm dứt câu chuyện Gaza", theo anh Mahmoud.Thanh niên này chia rằng quan điểm của mình đại diện cho một bộ phận đáng kể người trẻ Gaza đã phải chịu đựng rất nhiều trong chiến tranh.
Giữa muôn vàn những món ăn nổi danh như mì Quảng, bánh xèo, bánh tráng cuốn thịt heo… có một quán ăn giữa lòng Đà Nẵng chẳng bán ẩm thực "địa phương" nhưng lại được nhiều khách du lịch nước ngoài "rỉ tai" nhau đặt về thưởng thức, đó là Olivia Pizza 309 Hồ Nghinh (Phước Mỹ, Sơn Trà, Đà Nẵng). Vậy đâu là "bí quyết" khiến thương hiệu này chinh phục lượng đông đảo du khách đến vậy?Ra đời từ năm 2019, Olivia Pizza giờ đây đã trở thành một địa chỉ quen thuộc của nhiều khách du lịch nước ngoài. "80-85% khách hàng của quán hiện nay đang là khách nước ngoài như khách châu Âu, khách Hàn Quốc…", anh Ngô Văn Phước - chủ thương hiệu hào hứng chia sẻ.Để có được thành công như vậy, anh Phước tâm sự cũng tốn không ít thời gian để tìm ra hướng đi đúng đắn. Với kinh nghiệm 10 năm làm bếp, đặc biệt là những năm tháng làm tại các bếp Âu đã cho anh một sự thấu hiểu sâu sắc về khẩu vị của khách du nước ngoài. Cùng với việc nhận thấy các món đặc sản tại Đà Nẵng nay đã quá phổ biến, anh chọn khởi nghiệp với pizza.Khi được hỏi về công thức đặc biệt "níu chân" du khách, anh Phước không ngần ngại bật mí thêm: "Thương hiệu nào cũng có bí quyết riêng và quán của mình thì cũng không ngoại lệ. Mình nghĩ yếu tố quan trọng nhất để Olivia được yêu thích là do pizza bên mình làm đúng chuẩn vị Âu, toàn bộ nguyên liệu đều là hàng nhập khẩu. Đặc biệt, bột bánh luôn được làm tươi trong ngày, đế bánh lại mỏng nên người nước ngoài họ rất thích".Thế nhưng, chất lượng món ăn thôi là chưa đủ, việc thấu hiểu thói quen, tâm lý của khách hàng cũng rất quan trọng. Anh Phước cho biết, ban đầu, quán chỉ bán tới 1 giờ sáng, nhưng từ khi chuyển qua địa điểm mới tại Hồ Nghinh, anh nhận thấy khách ở đây thường đi chơi khuya tới 2-3 giờ, vì vậy mà nhu cầu đặt đồ ăn rất cao. "Thường các quán quanh khu này họ mở đến 2 giờ sáng thôi, nhưng quán mình mở tới 5 giờ lận. Có những đêm, khách Tây ở tận Hội An họ vẫn gọi đặt ship", anh Phước nhớ lại.Đặc biệt, để tiếp cận đến nhiều đối tượng khách hàng ngoại quốc hơn, anh Phước chia sẻ ngay từ những ngày đầu tiên khởi nghiệp, anh đã chọn hợp tác với GrabFood. "Có thể mọi người ít để ý chứ khách du lịch nước ngoài họ đến đây thường chỉ dùng Grab thôi. Vậy nên khách nước ngoài đặt GrabFood nhiều lắm. Quán mình chỉ có một cơ sở duy nhất tại 309 Hồ Nghinh mà tính riêng pizza thôi thì một ngày phải bán đến trăm chiếc qua Grab", anh cho biết thêm.Dẫu đã trở thành địa điểm yêu thích của nhiều khách du lịch nước ngoài nhưng anh Phước vẫn không ngừng thúc đẩy việc kinh doanh của thương hiệu thông qua việc mở rộng tệp khách hàng. Dù chưa tiết lộ kế hoạch cụ thể trong tương lai, anh Phước chia sẻ gần đây đã hợp tác với GrabFood để tham gia chương trình quảng bá trên các nền tảng mạng xã hội nổi tiếng của Hàn Quốc như Naver hay Kakaotalk.Nói về lý do hợp tác, anh Phước chia sẻ rằng Grab giờ đã quá phổ biến với khách du lịch nước ngoài và Olivia Pizza cũng đã đồng hành cùng GrabFood trong nhiều chương trình, ghi nhận hiệu quả rõ rệt nên anh quyết định hợp tác. Đặc biệt, quán của anh lại nằm ở đường Hồ Nghinh, chỉ cách đường Dương Đình Nghệ 1,5km - nơi được mệnh danh là "khu lưu trú của người Hàn Quốc".Vì vậy, anh tin rằng thông qua những bài giới thiệu của các blogger, thương hiệu của anh có thể tiếp cận tới lượng khách du lịch quốc tế tiềm năng, nhất là khách du lịch Hàn Quốc từ lúc họ chưa đặt chân đến Việt Nam. "Thêm nữa, mùa đông này đang là mùa khách du lịch họ tới Đà Nẵng để trú đông, cũng là mùa đắt khách của quán mình. Thời điểm quảng bá cũng rất hợp lý", anh Phước cho biết.Ngoài ra, song hành cùng việc hợp tác với GrabFood, dịp cuối năm, anh Phước cũng đẩy mạnh các chương trình tri ân khách hàng như tặng một lon Coca Cola cho đơn hàng từ 200.000 đồng.
Cơ hội 'thăng tiến' mới cho tuyển thủ cùng giải Pre-season của Loạn Chiến Mobile
Theo ghi nhận của PV Thanh Niên, sau khi đội tuyển Việt Nam thắng Thái Lan 3-2 ở lượt về chung kết và vô địch ASEAN cup với tỷ số chung cuộc 5-3, hàng chục ngàn người dân Quảng Nam vỡ òa hạnh phúc, nhiều người đổ ra đường ăn mừng.Tại các tuyến đường như Hùng Vương, Phan Châu Trinh, Phan Bội Châu và đặc biệt là khu vực quảng trường 24.3 ở TP.Tam Kỳ, biển người nối đuôi nhau diễu hành ăn mừng Việt Nam chiến thắng. Tiếng kèn vang lên khắp nơi, xen lẫn với những tiếng hô vang "Việt Nam vô địch". Anh Bùi Lê Hoàng Việt Tuấn (37 tuổi, ở P.An Sơn, TP.Tam Kỳ, Quảng Nam) cho biết anh rất hạnh phúc khi chứng kiến trận đấu lượt về đầy quả cảm và không kém phần kịch tính của đội tuyển Việt Nam."Đội tuyển chúng ta vô địch là quá xứng đáng. Nhưng điều đáng tiếc đi kèm với niềm hạnh phúc ấy là sự mất mát quá lớn khi nhiều cầu thủ phải dính chấn thương nặng, thương nhất là tiền đạo Nguyễn Xuân Son. Nhưng mình tin, chức vô địch là món quà xứng đáng chúng ta dành cho Xuân Son", anh Tuấn nói.
