Vì sao đôi rồng đá ở Thành nhà Hồ bị cụt đầu?
Có một thời tôi thích Ru em bằng tiếng sóng đến nỗi, làm album là đưa bài hát này vào. Ngay cả khi làm những đoạn nhạc nền catwalk cho các chương trình hoa hậu diễn bikini, tôi cũng dùng đến giai điệu của nó rồi biến hóa thành nhạc catwalk. Vì Ru em bằng tiếng sóng là một bài hát hiếm hoi của nhạc Việt thời bấy giờ (và ngay cả bây giờ) cho tôi cái cảm giác "groove" rõ ràng. Nghe là biết câu bass phải làm sao, kick phải thế nào, snare, hihat hiện lên theo nhịp phách mạnh nhẹ, hứa hẹn một cái nền beat thật đã. Nói tóm lại, cảm giác đầu tiên mà bài hát mang lại là: lắc lư một nhịp điệu vừa đủ, sảng khoái với một vòng hòa thanh “jazzy” đẹp như mơ, những âm sắc trong trẻo tinh khôi buổi sớm mai với tiếng sóng nhè nhẹ xô bờ.Oppo ra mắt smartphone tầm trung A60 mới cho người dùng trẻ
Những ngày này, khi đã vào tháng Chạp, phố Hàng Mã - trái tim của sắc màu tết Hà Nội – đang khoác lên mình một diện mạo rực rỡ, đầy sức sống. Con phố nhỏ được tô điểm lung linh bởi đèn lồng đỏ, câu đối, bao lì xì….Không chỉ là nơi bày bán những món đồ trang trí tết, phố Hàng Mã còn mang đến một không gian lễ hội, nơi mọi người tìm về để tận hưởng không khí xuân. Năm nào cũng vậy, chị Nguyễn Thị Thu Hiền, quận Hoàng Mai, thành phố Hà Nội luôn tìm đến đây để lựa chọn những món đồ nhỏ bé nhưng chứa đựng cả sự sáng tạo và tinh thần tết Việt. Chị Hiền chia sẻ: "Hôm nay thì mình lên đây để mua đồ trang trí tết cho công ty. Công ty của mình hướng đến trang trí theo hướng truyền thống, thế nên là mình mua nhiều đồ để làm thủ công. Ví dụ như là lì xì hay những cái cành cây hoa giả. Để về mình có thể dán vào, đính vào những cành cây khô. Tạo ra một cái nền rất là đẹp cho các bạn công nhân viên của công ty. Không khí màu sắc thì rất là tươi sáng, và màu chủ đạo là màu đỏ. Một không khí rất là ngập tràn màu tết âm lịch của chúng ta".Thật không khó để bắt gặp những tà áo dài thướt tha, mang đậm không khí xuân những ngày giáp tết quanh bờ hồ Hoàn Kiếm. Những người cô, người chị rạng rỡ đang hòa mình trong sắc tết cũng như làm đẹp thêm cho khung cảnh thủ đô. Bên cạnh đó, Hà Nội còn gây ấn tượng với các tiểu cảnh độc đáo, mang đậm chất xuân Việt. Tất cả đều gợi nhắc về tết truyền thống, nhưng cũng không kém phần sáng tạo, hiện đại. Những góc nhỏ này vừa là điểm nhấn của thành phố, vừa là nơi để người dân và du khách lưu giữ những khoảnh khắc đáng nhớ. Anh Nguyễn Minh Hiếu, quận Cầu Giấy, thành phố Hà Nội xúc động cho biết: "Mình rất là háo hức và cảm thấy vui khi đến tết. Mình được quây quần bên gia đình, ông bà cha mẹ, anh chị em. Những ngày tết mình đến những ngôi chùa ở Hà Nội để cầu bình an, cầu sức khỏe. Đi thăm đền Ngọc Sơn, đi chụp ảnh với bạn bè ở cầu Thê Húc, Tháp Rùa"."Với cái không khí nhộn nhịp ở xung quanh bờ hồ. Thì vào cái tết năm nào và những cái dịp mà đi bộ thì cô cũng đều cảm thấy rất là thư giãn. Rất vui khi mà có thời gian đi xung quanh bờ hồ, phố cổ nhà mình ấy". Cô Nguyễn Lý Hạnh, quận Long Biên, thành phố Hà Nội nói.Có thể nói, Hà Nội không chỉ là nơi để cảm nhận không khí tết, mà còn là nơi để trái tim mỗi người hướng về. Những con phố rực rỡ sắc màu, những nụ cười hân hoan, tất cả tạo nên một Hà Nội đầy sức sống, tràn ngập niềm vui.
Công Phượng, Tuấn Anh trong 'vòng vây' của fan hâm mộ
Madam Pang quyết khởi kiện ông Somyot Pumpanmuang cùng tổng cộng 19 người ở nhiệm kỳ trước của Liên đoàn Bóng đá Thái Lan (FAT), theo Điều 76 Bộ luật Dân sự và Thương mại, sau vụ kiện để thua công ty truyền thông Siam Sport với số tiền hiện lên đến 500 triệu baht (hơn 380 tỉ đồng), trong đó bao gồm tiền thua kiện 360 triệu baht và tiền lãi phát sinh, theo tờ Siamsport.Madam Pang cũng khẳng định, vụ kiện ông Somyot Pumpanmuang và ban điều hành ở nhiệm kỳ trước, không phải vì các vấn đề cá nhân, mà là trách nhiệm quản lý liên đoàn của bà hiện nay. "Món nợ từ vụ kiện, khiến FAT nhiệm kỳ hiện nay phải gánh vác việc trả nợ là không công bằng. Đây là sự việc đã xảy ra trong nhiệm kỳ chủ tịch trước. Do đó, chúng tôi đã thống nhất bỏ phiếu thông qua việc tiến hành vụ kiện đòi bồi thường với toàn bộ ban điều hành FAT nhiệm kỳ trước, theo Điều 76 Bộ luật Dân sự và Thương mại, bao gồm cả việc chấp thuận thuê các chuyên gia để xử lý vụ kiện nói trên. Cho đến khi công lý được thực thi", Madam Pang công bố ngày 14.3.Trước tình thế này, báo chí Thái Lan đã đặt vấn đề, liệu bà Pang vì sức ép nợ nần của FAT có từ chức chủ tịch hay không, vì cơ quan bóng đá này rất khó mà có đủ tiền để trả nợ từ vụ kiện ngay thời gian tới đây. Tuy nhiên, Madam Pang quả quyết, bà không từ bỏ nhiệm vụ, sẽ ưu tiên tập trung giải quyết vấn đề nợ công của FAT trong nhiệm kỳ của mình.Bà cũng bày tỏ, sẽ tìm cách điều đình với các đối tác liên quan trong vụ thua kiện với công ty truyền thông Siam Sport, để hoãn hoặc giảm số tiền thua kiện. Bên cạnh đó, bà cũng đề xuất thành lập một chiến dịch đặc biệt để quyên góp tiền cho FAT vượt qua khó khăn về tài chính hiện nay. Trong đó, bao gồm các chương trình bán áo đấu đội tuyển Thái Lan, bán các loại áo phông ủng hộ bóng đá Thái Lan, nhận quyên góp từ người hâm mộ và sẽ được khấu trừ thuế gấp 2 lần cùng các hoạt động gây quỹ khác. FAT cũng hợp tác tổ chức các sự kiện âm nhạc, kịch sân khấu và các trận bóng đá giao hữu để quyên góp tiền.Một phần số tiền quyên góp sẽ dùng để chi trả khoản nợ thua kiện công ty Siam Sport, số khác sẽ dùng để hỗ trợ các đội tuyển Thái Lan. Trước đó, Bộ Du lịch và Thể thao Thái Lan công bố, không có bất cứ khoản hỗ trợ tài chính nào cho FAT để trả món nợ thua kiện với công ty Siam Sport. FAT hiện cũng không có đủ tiền để trả nợ, vì vậy, tổ chức này phải tự xoay xở.Do đó, Madam Pang rất quyết tâm theo đuổi vụ kiện ông Somyot Pumpanmuang và ban điều hành nhiệm kỳ trước để đòi công bằng. Đây cũng là lý do bà đã quyết định không tham dự lễ cưới một người con của ông này, dù đã nhận được thiệp mời, nhằm tránh gây ra sự hiểu lầm và tạo dư luận không tốt trong bối cảnh hiện nay."Ông ấy có thể sẽ rất thất vọng. Giữa tôi và ông Somyot Pumpanmuang có mối quan hệ cá nhân tốt đẹp. Tôi đã nhận thiệp mời đám cưới con ông ấy. Nhưng tôi sẽ không đến dự để tránh xảy ra các sự việc đáng tiếc. Tôi nghĩ ông ấy hiểu được lý do, việc kiện tụng hiện nay không phải vì vấn đề cá nhân, mà là trách nhiệm của tôi ở liên đoàn", Madam Pang bày tỏ trong phát biểu đăng trên tờ Siamsport ngày 15.3.
Tôi có thể tưởng tượng rằng ngày xưa, theo như thời điểm mà Trịnh Công Sơn sáng tác Biển nhớ là năm 1962, có lẽ ông thường một mình bước trên "bãi cát trắng như dạ quang" này chăng. Tôi đã từng trầm trồ với những bãi cát trắng ở Nha Trang hay Đà Nẵng, nhưng khi chứng kiến bãi cát ở biển Quy Nhơn trong một đêm không có trăng, chỉ có ánh sáng hắt ra từ những quán cà phê ven đường Xuân Diệu, tôi thật sự ngạc nhiên: bãi cát của biển Quy Nhơn trắng và sáng một cách lạ lùng trong đêm. Giờ tôi mới hiểu ra "gọi bờ cát trắng đêm khuya" trong Biển nhớ không phải ngẫu nhiên. Cát trắng trong đêm chỉ có thể là ở bãi biển Quy Nhơn.
FECON đồng hành cùng sự kiện Chạy vì trái tim 2024’
Thông tin một đội bóng Ả Rập Xê Út hỏi mua chân sút Nguyễn Xuân Son với giá 3 triệu USD (khoảng 70 tỉ đồng) gây xôn xao dư luận. Không chỉ bởi cách CLB Nam Định và Xuân Son từ chối lời mời kếch xù ấy, mà còn nằm ở chỗ đây là lần hiếm hoi một cầu thủ VN (tính cả cầu thủ bản địa và nhập tịch) được đội bóng nước ngoài hỏi mua.Bóng đá VN từng có nhiều trường hợp xuất ngoại, tuy nhiên phần lớn đi theo con đường cho mượn (Xuân Trường, Tuấn Anh, Công Phượng, Văn Hậu), hoặc miễn phí (tức là sang đội bóng mới khi đã hết hợp đồng với đội bóng chủ quản như Quang Hải, Công Phượng). Cầu thủ hiếm hoi được một đội bóng nước ngoài bỏ tiền mua hợp đồng là trường hợp của Văn Lâm. Tháng 1.2019, đại diện Thái Lan bỏ ra 500.000 USD (khoảng 12 tỉ đồng) để mua lại 1 năm hợp đồng của Văn Lâm với CLB Hải Phòng, nhờ vậy chiêu mộ thành công thủ môn sinh năm 1993. Như vậy có thể hiểu mức phí chuyển nhượng của Văn Lâm là 500.000 USD.Chuyện một đội bóng phải trả tiền cho đội khác để sở hữu cầu thủ là chuyện thường tình trên thế giới, ở những nền bóng đá phát triển. Dù vậy, bóng đá VN không vận hành theo cách này. Thông thường một CLB sẽ đợi cầu thủ mà họ muốn sở hữu hết hạn hợp đồng với CLB chủ quản. Sau đó, họ ký hợp đồng theo dạng miễn phí, rồi trả cho cầu thủ một khoản tiền gọi là mức phí hợp đồng (trước đây gọi là tiền lót tay). Mức phí hợp đồng này hoàn toàn không phụ thuộc vào bất cứ cơ sở định giá nào, mà dựa trên ý muốn của đội bóng muốn sở hữu và cá nhân cầu thủ. Bởi vậy, V-League từng chứng kiến những cầu thủ nhận tới chục tỉ đồng lót tay (có thể từ vài trăm nghìn đến cả triệu USD). Đội mua trực tiếp trả tiền cho cầu thủ, còn đội bán không nhận được tiền chuyển nhượng.V-League cũng từng chứng kiến những thương vụ đội mua trả tiền cho đội bán, như CLB Thanh Hóa từng bỏ tiền cho HAGL để chiêu mộ Lê Phạm Thành Long. Song đây là ngoại lệ hiếm hoi. Bóng đá VN không hoạt động theo quy luật mua bán bình thường. Điều đó khiến định giá cầu thủ VN trở nên khó khăn, bởi rất ít CLB thực sự trả tiền cho đối tác để mua cầu thủ.Theo định giá của Transfermarkt, Xuân Son là cầu thủ VN được định giá cao nhất V-League với 700.000 euro (18 tỉ đồng); đứng thứ hai là Nguyễn Filip với 500.000 euro (13 tỉ đồng); thứ ba là Tuấn Hải với 400.000 euro (10,5 tỉ đồng); xếp sau có Việt Anh, Quang Hải và Tiến Linh cùng có giá 350.000 euro (9,1 tỉ đồng).Dù vậy, như đã phân tích ở trên, đây hoàn toàn là định giá trên giấy tờ. Khi chuyển nhượng, VN còn hoạt động theo cách đặc thù và không có hoạt động mua bán thực sự tồn tại giữa hai đội bóng, giá trị cầu thủ sẽ mãi là ảo. Bởi không ai có thể biết cần chi bao nhiêu tiền để thuyết phục CLB Hà Nội bán Tuấn Hải, hay để mua Quang Hải từ CLB Công an Hà Nội. Đây là trở ngại lớn, khiến các đội bóng nước ngoài dè dặt khi tiếp cận cầu thủ VN. Phần lớn chọn cách chờ đợi cầu thủ VN mãn hạn hợp đồng rồi mới đặt vấn đề tuyển mộ, như trường hợp Pau FC chiêu mộ Quang Hải.Tuy nhiên, cái hại lớn hơn nằm ở chỗ: các CLB không thể kiếm tiền nhờ hoạt động chuyển nhượng, trong khi đây là nguồn thu quan trọng với các đội bóng ở những nền bóng đá phát triển. Ví dụ, CLB Hà Nội đào tạo nhiều cầu thủ giỏi, nhưng sẽ thu lại bao nhiêu tiền từ việc bán nhân tài? Đây cũng là nguyên nhân mà phần lớn (nếu không muốn nói là tất cả) các đội VN lâu nay sống nhờ "bầu sữa" doanh nghiệp hoặc ngân sách tỉnh. Còn tiền thu lại từ bản quyền truyền hình, chuyển nhượng… chỉ là muối bỏ biển. Do đó, hầu hết các đội không có tiền để tái đầu tư cho đào tạo trẻ, sân bãi, cơ sở vật chất.Mối quan hệ "xin - cho" một chiều khiến sự tồn tại của bóng đá VN xưa nay chỉ phụ thuộc vào túi tiền và cảm hứng của các ông bầu. Doanh nghiệp buông thì trả về tỉnh, còn tỉnh không nhận thì giải thể. Bao nhiêu đội bóng đã đến rồi đi chớp nhoáng, chỉ vì doanh nghiệp hết tiền hoặc chán bóng đá. Nền bóng đá như vậy có đủ vững để đội tuyển VN tiến xa?
