Mãi mãi tiến bước khúc quân hành
đội bóng cung cấpPhạm Quỳnh Anh xin ngủ nhờ nhà người lạ khi chơi gameshow
Theo TMZ, chàng trai 21 tuổi này đang điều khiển chiếc xe đạp BMX qua khu phố Los Feliz ở Los Angeles thì đâm sầm vào hông ô tô. Theo đoạn video mà kênh truyền hình địa phương thu thập được, Pax Thien - con trai gốc việt của Angelina Jolie được cho là đã thể hiện khả năng lái xe trên đường mà tay không cầm ghi-đông xe, trước khi rẽ vào góc phố và đâm vào ô tô.Trong video, con trai của ngôi sao Hollywood này đã nói chuyện với cặp đôi khi họ ra khỏi xe để kiểm tra thiệt hại. Mọi người đều có vẻ bình tĩnh.Pax dường như không bị thương sau vụ tai nạn vì anh đã tự chỉnh lại ghi-đông xe đạp trước khi có thể tiếp tục đi tiếp.Vào tháng 7.2024, Pax Thien - con thứ 2 trong gia đình 6 người con của Angelina và Brad Pitt - phải nhập viện khẩn cấp sau một vụ tai nạn xe đạp điện. Anh không đội mũ bảo hiểm vào thời điểm xảy ra tai nạn, khiến bị thương nặng ở đầu.Khi nói chuyện với những người ứng cứu đầu tiên, anh phàn nàn về chấn thương ở đầu và đau hông sau vụ va chạm.Vào thời điểm đó, các bác sĩ ban đầu lo ngại rằng anh ấy bị xuất huyết não nhẹ. Nhưng Pax đã xuất viện vào cuối tuần.Người trong cuộc cũng nói rằng Pax Thien và mẹ cậu đều "vô cùng biết ơn hành động nhanh chóng cứu sống của những người ứng cứu đầu tiên, cũng như sự chăm sóc y tế tuyệt vời mà cậu nhận được".Những người trong cuộc khác cũng tiết lộ rằng Pax đã gặp phải nhiều vụ tai nạn xe đạp, khiến bạn bè và gia đình lo lắng cho sự an toàn của anh.Những người thân cận với chàng trai 21 tuổi này cũng phàn nàn về việc anh ta "kiên định" không bao giờ đội mũ bảo hiểm khi lái xe mặc dù có tiền sử tai nạn.Tuy nhiên, trong vụ va chạm hôm 24.1, Pax đã đội mũ bảo hiểm. Đại diện của Angelina Jolie không trả lời báo giới về vụ việc.
Bị xử phạt vì thông tin sai sự thật có thuốc điều trị Covid-19
Sốt sắng nhất trong các trường nhận đăng cai là Trường ĐH Tôn Đức Thắng. Với sân vận động có diện tích 10.800 m², sức chứa 7.500 chỗ ngồi, chất lượng mặt sân được FIFA công nhận đạt chuẩn 2 sao; là nơi thường xuyên tổ chức các giải đấu và nơi sinh viên đá bóng suốt ngày - đêm, có thể nói điều kiện cơ sở vật chất của trường là cực tốt. Ban giám hiệu Trường Tôn Đức Thắng rất hoan nghênh và thống nhất nhận tổ chức cả vòng loại lẫn VCK. Thầy Phạm Thanh Anh Khoa, Trưởng khoa Khoa học thể thao, và thầy Nguyễn Đình Long (giảng viên), cũng đã có nhiều buổi làm việc về công tác tổ chức. Dù lịch học giáo dục thể chất dày đặc rất cần sân bãi, nhưng phía nhà trường cũng đã sắp xếp tương đối ổn thỏa để ưu tiên cho giải bóng đá Thanh Niên Sinh viên Việt Nam. Trong đó vòng loại sẽ đá liên tục mỗi ngày 2 trận (có 1 trận buổi sáng) và đá 4 trận/ngày vào 3 ngày cuối tuần từ sáng đến tối. VCK (toàn bộ 26 trận) sẽ đá vào giờ đẹp từ 15 giờ trở đi, trong đó có nhiều trận đá đèn như các giải chuyên nghiệp.
Trên Sydney Morning Herald, Ben Groundwater viết: Bây giờ là 7 giờ sáng ở TP.HCM, không khí mát mẻ và trong lành, tôi thức dậy và nghĩ về việc sẽ ăn gì. Và món Việt đầu tiên xuất hiện trong đầu là phở.Không gì thỏa mãn hơn thế này, ngồi ở một chiếc bàn ọp ẹp giữa đám đông trong thành phố nhộn nhịp nhất đất nước vào sáng sớm, mùi khói xe máy gần như bị che lấp hoàn toàn bởi mùi húng quế xé nhỏ và nước dùng cực kỳ đặc trưng ngay trước mặt.Tôi đã ăn rất nhiều phở. Món phở Việt Nam có sự cân bằng hoàn hảo, nước dùng có hương vị thảo mộc và thơm, sợi phở trơn và dai, với thịt bò vừa chín, giá giòn, hành tây cắt mỏng, húng quế tươi và nhiều loại rau thơm khác. Tôi hiểu phở và tôi thích phở.Nhưng đây là món phở ngon nhất mà tôi từng ăn.Đó là phở Phú Vương, có trong danh sách giới thiệu của Michelin, không hẳn là nhà cung cấp phở cơ bản nhất của TP.HCM, nhưng chắc chắn không phải là nhà hàng sang trọng nhất. Bàn inox, ghế nhựa, dịch vụ bình dân. Nhưng nước dùng thì ngon đến kinh ngạc, tuyệt vời.Tôi có chưa đầy 48 giờ ở thành phố này trước khi lên du thuyền trên sông Mekong để đến Phnom Penh, và tôi dự định sẽ ăn thật nhiều món ngon ở Sài Gòn. Đây là thành phố có một số món ăn ngon nhất, có giá chỉ hơn vài đô la một chút...Tôi đến thành phố vào một buổi tối chỉ đủ thời gian để nhận phòng khách sạn của mình, Fusion Original Saigon Centre, rồi đi trên vỉa hè đông đúc hướng đến quán ăn Cô Liêng ở quận 3, cũng là nơi được giới thiệu trong danh sách Michelin.Quán ăn cũ kỹ, giản dị của Sài Gòn, với lò nướng than, tủ kính trưng bày ở phía trước và cách bày trí bàn ăn cơ bản trong không gian chật hẹp. Món đặc sản là bò lá lốt, với thịt bò xay ướp gia vị được gói trong lá lốt và nướng, ăn kèm với các loại rau thơm, rau ngâm chua và bánh tráng mỏng.Kết quả là ngọt, chua, mặn và mùi khói trộn lẫn tạo thành vị đặc trưng hoàn hảo của một phần ẩm thực Việt Nam, và cũng là loại phần ăn cực kỳ thanh nhã, đủ chỗ để bạn có thể ăn thêm một món khác.Vì thế, tôi nhất định phải ăn bánh mì.May mắn thay, bánh mì Huỳnh Hoa chỉ cách đó một đoạn đường. Tôi gọi ổ bánh mì truyền thống nhân pate, sốt mayonnaise, nhiều lát thịt heo xông khói, củ cải muối và cà rốt, và món chà bông heo đặc trưng của quán.Sáng hôm sau, tôi lại tiếp tục đi bộ đến Trung Nguyên Legend, một quán cà phê gần khách sạn lúc 6 giờ sáng để uống cà phê sữa đá, hay còn gọi là cà phê Việt Nam với sữa đặc và đá. Đây là cách tuyệt vời để bắt đầu một ngày mới.Quay lại khách sạn, tiệc buffet của nhà hàng có món phở bò tươi ngon, một tô phở cỡ vừa chứa đầy đủ mọi thứ bạn có thể mong đợi.Vài giờ sau, tôi thấy mình đang ở một nơi ám khói bụi của Đa Kao, quận 1, trên đường Nguyễn Cảnh Chân - nơi bán bún riêu tấp nập.Đây không phải là món dành cho người yếu tim: nước dùng được làm từ cà chua và cua nước ngọt, bún gạo hay bánh đa, thịt heo và da heo cắt miếng, hoa chuối cắt nhỏ, rau thơm tươi và tiết heo luộc trên cùng. Tôi chắc chắn đã tỉnh táo rồi, sau khi ăn một tô bốc khói.Bữa tối sau đó là bánh canh cua, một loại súp cua đặc với sợi bánh dai, tại bánh canh cua 87 ở quận 1.Và cuối cùng là ngày hôm sau, món phở tuyệt nhất trong đời tôi. Tôi sẽ ăn một bữa nữa ở phở Phú Vương, thêm một đĩa bánh cuốn với tôm và thịt heo, trước khi vội vã rời khỏi thành phố. Tuy nhiên, món phở sẽ ở lại với tôi mãi mãi, món mà tôi sẽ luôn theo đuổi và không bao giờ quên.
Bất động sản nhiều tín hiệu phục hồi
Trong báo cáo khoa học được công bố trên tạp chí Japanese Journal of Applied Physics (Vật lý Ứng dụng Nhật Bản) hồi cuối tháng 2, nhóm nghiên cứu do Giáo sư Takayuki Hoshino thuộc Đại học Nagoya dẫn đầu đã phát triển một dự án được đặt tên là "game bắn súng nhỏ nhất thế giới".Theo các nhà khoa học, ngoài giải trí công nghệ này còn có thể được ứng dụng rộng rãi trong lĩnh vực nano, in 3D và phân phối thuốc có chủ đích. Nhóm nghiên cứu đã tìm ra cách để thao tác trên các hạt nano có kích thước khoảng một phần tỉ mét theo thời gian thực. Đây là bước tiến quan trọng trong việc tạo ra thực thể hỗn hợp nano (MR), cho phép kết hợp môi trường ảo với vật liệu nano vật lý. Trong nghiên cứu của mình, các nhà khoa học đã dùng chùm tia điện tử tốc độ cao để tạo ra trường điện và hình ảnh quang học, cho phép người chơi game kiểm soát các hạt nano theo thời gian thực. Nghiên cứu lấy cảm hứng từ các trò chơi bắn súng cổ điển với thao tác khá đơn giản. Người chơi dùng bộ điều khiển thông thường để điều chỉnh một chùm tia điện tử xuất hiện dưới dạng một phi thuyền hình tam giác trên màn hình. Chùm tia này tương tác với các quả cầu polystyrene nano ngoài đời thực, đẩy chúng ra xa như thể chúng là kẻ thù. Sự kết hợp giữa công nghệ nano vật lý với hình ảnh trên màn hình đã cho phép các nhà nghiên cứu tạo ra một trò chơi bắn súng tương tác thời gian thực. Trong video trình diễn, các kỹ sư cho thấy chính xác cách tương tác giữa các yếu tố kỹ thuật số và vật lý hoạt động như thế nào. Họ mô tả bước đột phá này là bằng chứng sống động nhất về khả năng điều khiển các vật thể cực nhỏ một cách hiệu quả nhất. "Hệ thống phản chiếu trong game trên không gian nano vật lý thực như một hình ảnh quang học và trường lực. Nó cho phép tạo ra MR nơi các hạt nano và các thành phần kỹ thuật số tương tác", Hoshino giải thích. "Người chơi điều khiển một con tàu và bắn đạn vào các hạt nano thực để đẩy lùi chúng, thể hiện sự tương tác thời gian thực giữa dữ liệu kỹ thuật số và các vật thể nano vật lý".Theo Giáo sư Takayuki Hoshino, người đứng đầu nghiên cứu, công nghệ đằng sau game bắn súng hạt nano có thể có nhiều ứng dụng vượt xa mục đích giải trí. Ví dụ, phương pháp dẫn hướng hạt nano tương tự này có thể được dùng để kiểm soát vật liệu chính xác hơn ở cấp độ vi mô, ứng dụng trực tiếp vào công nghệ in 3D.Thú vị hơn nữa, kỹ thuật này có thể được áp dụng trong khoa học y tế, giúp nhắm mục tiêu vào các tác nhân gây hại bên trong cơ thể, chẳng hạn như dẫn hướng độc tố trực tiếp đến tế bào virus để điều trị. "Chúng tôi có thể in 3D các vật thể nano theo thời gian thực. Điều này đồng nghĩa việc thay đổi cách vật liệu được chế tạo ở quy mô nhỏ nhất", Hoshino nói. Kỹ thuật tương tự này cũng có thể được dùng để dẫn các tác nhân đến tế bào virus trong các sinh vật sống, mang đến một phương pháp tiếp cận mới để điều trị bệnh.Theo chuyên trang Gamerant, dù trò chơi bắn súng siêu nhỏ này không giành được bất kỳ giải thưởng "Game of the Year" (trò chơi của năm) nào, nhưng nó vẫn là một minh chứng hấp dẫn về cách game có thể giao thoa với nghiên cứu quan trọng để cải thiện khoa học. Hình ảnh có thể nhiễu hạt và tốc độ khung hình không ổn định, nhưng kết quả tiềm năng của nó thật sự vượt xa trí tưởng tượng của chúng ta.