Vượt sóng lớn đến với chiến sĩ Nhà giàn DK1/10
Vé của anh Thế là VIP2, có giá bán 728 USD, tương đương 13,6 triệu đồng. Thế chi 4 triệu đồng cho tiền vé máy bay khứ hồi và gần 8 triệu đồng ở khách sạn với 4 ngày 3 đêm tại Singapore. Ngoài ra, anh Thế đã chi khoảng 5 triệu đồng để mua phụ kiện, quần áo và vé tham quan. Chàng trai này còn chuẩn bị thêm khoảng 18 triệu đồng để mua sắm, ăn uống… Tổng chi phí cho chuyến đi này của anh Thế gần 50 triệu đồng.Bất an sau vụ xả súng chết người, khách Trung Quốc đến Thái Lan tụt giảm
Thế nhưng, vali hạt nhân thực sự đang chứa gì? Và làm sao bảo đảm quá trình chuyển giao vali hạt nhân được thực hiện suôn sẻ từ ông Joe Biden sang ông Donald Trump vào ngày 20.1?Vali hạt nhân, tên chính thức là "Cặp Tình huống Khẩn cấp của Tổng thống", có bề ngoài như một chiếc cặp tài liệu dày, theo AP. Chiếc cặp nặng nề này được một trợ lý là sĩ quan quân sự mang theo và không bao giờ cách xa Tổng thống Mỹ, dù vị tổng tư lệnh quân đội đang ngồi trên trực thăng hoặc rời khỏi các cuộc gặp với những nguyên thủ thế giới.Khác với quan niệm thông thường, vali không chứa "một nút đỏ" có thể bấm trong trường hợp cần kích hoạt vũ khí hạt nhân trực tiếp. Đồ vật bên trong vali được giữ kín, nhưng thông tin được công khai cho thấy vali chứa một thiết bị liên lạc, các kế hoạch ứng phó những tình huống bất ngờ, và những tài liệu tuyệt mật cho phép tổng thống liên lạc với trung tâm chỉ huy quân đội ở Lầu Năm Góc và các cơ quan liên quan.Nhằm xác thực danh tính là tổng tư lệnh hợp pháp của quân đội Mỹ, tổng thống cũng mang theo một tấm thẻ nhựa ghi rõ các mật mã cần thiết. Tấm thẻ này còn gọi là "bánh quy".Nhằm đảm bảo chính quyền Mỹ có đầy đủ thẩm quyền khi cần quyết định tấn công hạt nhân trong trường hợp tổng thống gặp vấn đề gì đó không thể hành động, tùy đời tổng thống phó tổng thống đôi khi cũng có vali riêng.Chẳng hạn, Tổng thống Jimmy Carter (1977-1981) yêu cầu người phó Walter Mondale cũng được sắp xếp một trợ lý quân sự mang theo vali hạt nhân.Cho đến nay, vali hạt nhân chưa từng được sử dụng để kích hoạt một cuộc tấn công hạt nhân. Tuy nhiên, trong thời kỳ Chiến tranh Lạnh, nguy cơ leo thang hạt nhân là có thực.Cần bảo đảm độ chính xác tuyệt đối trong quá trình xử lý vali. Dù vậy, không thể loại trừ lỗi của con người. Một câu chuyện được truyền miệng nhưng chưa bao giờ được chính thức xác nhận liên quan đến sự cố xảy ra trong nhiệm kỳ Tổng thống Carter.Theo đó, ông Carter có lần bỏ quên tấm thẻ ghi mật mã xác thực danh tính trong túi áo vest, và chiếc áo được chuyển đến tay thợ giặt mới phát hiện.Ngày 20.1 (giờ Washington D.C), vali hạt nhân sẽ được bàn giao theo quy trình được tiêu chuẩn hóa. Cụ thể, chiếc vali được giao cho một trợ lý quân sự khác đứng ở nơi tổng thống kế tiếp tuyên thệ hoặc gần đó, theo Đài CNN.Đồng thời, các mật mã của ông Biden sẽ bị vô hiệu hóa vào cuối nhiệm kỳ và các mật mã của ông Trump sẽ được kích hoạt ngay sau khi ông tuyên thệ nhậm chức. Điều này nhằm đảm bảo sự chuyển giao suôn sẻ quyền kiểm soát kho vũ khí hạt nhân của Mỹ.
Phẫn nộ tài xế xe Kia Morning liều mạng, cố tình băng qua đường tàu
Tự nhủ mình: nhìn thấy cây xanh, là nhìn thấy cái đẹp. Và biết bảo vệ cây xanh, là biết xiển dương cái đẹp.
Nhìn hàng hoa vắng tanh, tôi thoáng bồi hồi, tự giận mình một chút, không ra sớm hơn để gặp, nhìn thêm một chút nụ cười hiền hậu của đôi vợ chồng già. Nhưng cứ nghĩ mọi năm, bác Ba Khâm vẫn dọn dẹp muộn hơn chút xíu, để kêu xe về đến Bến Tre nghỉ ngơi vài tiếng trước khi ngắm pháo hoa giao thừa. Nên lỡ mất cái nắm tay như mọi năm, nghe chừng từ bác một khoảnh khắc trìu mến.Hôm trước, tôi dọn dẹp nhà cửa xong, xách xe chạy ra thấy hai vợ chồng bác đang tíu tít mua bán. Mai, quất, sống đời và đủ thứ hoa. Xôn xao người hỏi han trả giá. Tôi chọn hai chậu bạch mai nhỏ nhắn, như mọi năm. Mỗi chậu khoảng vài chục búp, mới nở một bông, rồi dúi vào túi bác 200 ngàn. Là vì trước đó, tôi không dám hỏi, chỉ e bác không lấy tiền, nên khi loáng thoáng một người bảo rằng mỗi chậu 100 ngàn, mới làm ra vậy. Y như mọi năm!Sáng 27 tết, tôi đã dạo công viên Làng Hoa, mua được chậu mai vàng của một chủ vườn ở P. Thạnh Xuân, Q.12, TP.HCM. Để về chưng góc nhà, đưa mắt ưng ý chậu mai vừa vặn, búp nhiều, dáng thế cũng hợp, nên khi chú bán mai ra giá 1,5 triệu, mua luôn không ngần ngừ. Cái cách mua hoa năm nào với tôi, cũng là để vui chút với vườn với ruộng mà họ đã đổ mồ hôi chăm bẵm. Xe giằng xong chậu mai phía sau, chú lái ngồi lên, vỗ vai người bán bắt tay cười cái, là đi.…Bây giờ, thì những nhà vườn đã lục tục chất bớt hoa lên xe. Còn lại một ít họ rao “xổ hoa xổ hoa” vang rộn các góc công viên. Tôi chú ý một cặp ý chừng là vợ chồng, nghiêng ngó chỉ trỏ mấy chậu linh sam đang trổ hoa tím, nhỏ li ti hương thoang thoảng. Chị bán hoa da trắng mày cong, nói: “cặp 700 ngàn, cô chú à”. Họ trả, thôi bớt 100 ngàn, lấy cặp về chưng cho đẹp. Chị bán hoa dường như giãn cặp mày, cười duyên dáng: ừ, cô chú lấy đi. Vậy là cả ba lấy túi ni lon níu níu buộc buộc, nói lời chúc nhau đôi câu. Nghe lời yêu thương chuyển ý rót vào tai nhau, đất trời như rộn vui! Tôi dạo vài vòng. Giờ này không mua hoa nữa. Nhớ lúc xách xe đi, đứa con gái út cười, nói: “Rồi, ba lại đi làng hoa”. Ý cháu là ba nó cứ thích chạy xe đi, là mua hoa về, để rồi sau đó loay hoay không biết dọn xếp để chưng góc nào trong nhà. Tôi cười “lần này không mua nữa, chỉ dạo thôi”.Gần thêm nửa tiếng. Loanh quanh bất chợt, thế nào tôi cũng vòng đến chỗ chú Bảy Chợ Lách (là biệt danh tôi đặt cho một người quen, dân bán bông ở Bến Tre lên). Hỏi han vài câu, nhìn đám bông cúc vàng mâm xôi đã vợi đi, còn lưa thưa chen giữa đám cúc tím nhỏ xinh, biết là hoa cũng bán được nhiều. Năm nào cũng vậy, chú Bảy rời Sài Gòn sau 5g chiều. Công viên kêu dọn trước 12g, thì chú qua xin mấy cổng nhà mặt tiền phía đối diện, bán thêm một chút, kiếm tiền xe về kịp đón giao thừa.Vậy là một mùa hoa của ngày cuối năm Giáp Thìn đã vãn. Nhìn quanh, tôi có cảm giác chút trống vắng hơn mấy bữa trước. Nhưng hoa đã về với mọi nhà, xóm ngõ để đẹp hơn những ngày thường tất bật lo toan.Để rồi các gia đình quây quần lúc giao thừa, ngắm những nụ hoa, mầm lá xanh tươi đang gọi xuân về!
Nhiều tuyến đường ở TP.Quảng Ngãi xuống cấp, hư hỏng
Nếu như với Kiếp dã tràng của Từ Công Phụng, bài toán khó cho người hòa âm phối khí là làm sao tránh sự lê thê vì bài hát có cấu trúc khá dài với sự tái hiện nguyên xi phiên khúc, thì ở Biển cạn, là sự thử thách để người phối biến hóa sao cho bản phối của giai điệu ngắn gọn tuyệt đẹp rất cổ điển này đủ hấp dẫn như một tác phẩm khí nhạc, để diễn tả vẻ đẹp và bi kịch của một tình yêu thật mãnh liệt. Thật sự chưa có một bản phối nào từ trước đến nay khai thác triệt để chất neo-baroque của Biển cạn thỏa mãn tôi, mà chỉ dừng lại ở tính chất đệm cho giọng hát. Tôi chưa thấy bản phối nào mà dàn dây nghe “đã” như khúc Adagio của Albinoni dành cho Biển cạn để tương xứng với “tiếng gió thét cao, biển tràn nỗi đau” của bài hát.