Chiếc phao cứu sinh của ông Trump?
Ngày 15.3, thông tin từ Văn phòng UBND tỉnh Thanh Hóa cho biết, UBND tỉnh này vừa có văn bản cho phép Công ty CP đầu tư nông nghiệp Agri-Vina nuôi lợn thử nghiệm trở lại tại trang trại ở xã Tân Phúc (H.Lang Chánh, Thanh Hóa), với số lượng heo được nuôi là 50% (30.000 con) so với công suất thiết kế, trong thời gian khoảng 3 tháng.Sau thời gian phải tạm dừng chăn nuôi (từ ngày 30.7.2024) do gây ô nhiễm môi trường nghiêm trọng, kéo dài, đến nay Công ty CP đầu tư nông nghiệp Agri-Vina đã bổ sung, hoàn chỉnh một số biện pháp trong xử lý mùi hôi từ quá trình chăn nuôi.Dù cho nuôi lợn trở lại, nhưng Công ty CP đầu tư nông nghiệp Agri-Vina sẽ phải chịu sự giám sát nghiêm ngặt của cơ quan chức năng tỉnh Thanh Hóa, và có thể sẽ bị dừng nuôi vĩnh viễn nếu tiếp tục để xảy ra ô nhiễm.UBND tỉnh Thanh Hóa yêu cầu quá trình nuôi lợn, Công ty CP đầu tư nông nghiệp Agri-Vina phải phối hợp chặt chẽ với các cơ quan chức năng tỉnh Thanh Hóa để lấy mẫu phân tích, đánh giá chất lượng không khí, hiệu quả xử lý của công trình xử lý khí thải, mùi hôi. Trường hợp có dấu hiệu bất thường về khí thải, mùi hôi chuồng trại gây ô nhiễm, ảnh hưởng đến khu dân cư xung quanh thì phải kịp thời khắc phục và chịu trách nhiệm trước quy định của pháp luật.Trước đó, như Thanh Niên đã thông tin, từ tháng 8.2023, trang trại nuôi lợn của Công ty CP đầu tư nông nghiệp Agri-Vina dù mới nuôi thử nghiệm 30.000 con lợn (công suất 60.000 con lợn), nhưng đã gây mùi hôi thối khiến người dân xã Tân Phúc và vùng lân cận không thể chịu nổi. Nhiều lần người dân tập trung đến trước cổng trang trại để phản đối và yêu cầu cơ quan chức năng xử lý dứt điểm.Tình trạng ô nhiễm kéo dài, dai dẳng cho đến ngày 30.7.2024, khiến UBND tỉnh Thanh Hóa buộc phải yêu cầu tạm dừng chăn nuôi, buộc doanh nghiệp khắc phục sự cố môi trường, bổ sung, điều chỉnh hệ thống xử lý chất thải.Sau nhiều tháng khắc phục, mới đây, đoàn kiểm tra của Sở Nông nghiệp và Môi trường Thanh Hóa và chính quyền địa phương đã kiểm tra lần cuối trước khi báo cáo, đề xuất UBND tỉnh Thanh Hóa cho doanh nghiệp này nuôi heo trở lại.Ông Đỗ Minh Tuấn, Chủ tịch UBND tỉnh Thanh Hóa, trong lần trả lời ý kiến cử tri (tháng 7.2024) liên quan đến tình trạng các trang trại chăn nuôi lợn gây ô nhiễm môi trường đã chỉ rõ việc để xảy ra ô nhiễm ở trang trại chăn nuôi của Công ty CP đầu tư nông nghiệp Agri-Vina trách nhiệm trước hết là của nhà đầu tư, tiếp đó là các cơ quan tham mưu của tỉnh. Khi đó, ông Tuấn cũng bày tỏ quan điểm trường hợp sau khi cho cơ hội khắc phục sự cố môi trường, nếu doanh nghiệp tiếp tục gây ô nhiễm sẽ chấm dứt chăn nuôi vĩnh viễn.Dự án trang trại chăn nuôi lợn công nghệ cao kết hợp trồng rừng sản xuất của Công ty CP đầu tư nông nghiệp Agri-Vina được UBND tỉnh Thanh Hóa quyết định cho thuê đất từ tháng 7.2022, với tổng diện tích hơn 37 ha. Trong đó, gần 18 ha diện tích đất để xây dựng các hạng mục công trình nuôi lợn với quy mô nuôi 60.000 con lợn thịt mỗi năm; và hơn 19 ha còn lại để trồng rừng sản xuất.Doanh nghiệp đặt chỉ tiêu lãi lớn ngàn tỉ đồng trong năm mới
Tối 13.2, nguồn tin Thanh Niên cho biết, Công an Q.1 (TP.HCM) đã làm rõ sự thật clip người phụ nữ ôm con khóc, cầu cứu cộng đồng mạng, nhà hảo tâm vì cho rằng bị dàn cảnh móc túi ở Bệnh viện Nhi Đồng 2.Cùng ngày, công an đã di lý người phụ nữ đăng thông tin sai sự thật nhằm trục lợi nói trên, từ tỉnh Đắk Lắk về TP.HCM để xử lý về hành vi lợi dụng mạng xã hội để chia sẻ thông tin sai sự thật.Theo cơ quan điều tra, hôm 10.2, mạng xã hội lan truyền clip người phụ nữ ôm con, khóc trước Bệnh viện Nhi Đồng 2 (P.Bến Nghé).Theo nội dung, rạng sáng 10.2, chị dẫn con từ quê lên Bệnh viện Nhi Đồng 2 để khám bệnh. Khi ngồi chờ xe ngoài cổng thì có 2 người đến hỏi đường, đưa điện thoại cho chị nhìn vào điện thoại rồi chị không biết gì nữa và bị móc túi mất 9,5 triệu đồng, còn điện thoại để trong bịch tã nên không bị mất. Do không còn tiền khám bệnh cho con nên người này cầu cứu cộng đồng mạng, nhà hảo tâm giúp đỡ.Tiếp nhận thông tin, Công an Q.1 chỉ đạo Đội Cảnh sát hình sự phối hợp Công an P.Bến Nghé và Bệnh viện Nhi Đồng 2 vào cuộc xác minh.Hình ảnh camera cho thấy, lúc 4 giờ 37 phút ngày 10.2, người phụ nữ bế đứa trẻ từ cổng số 4 vào bệnh viện. Đến 6 giờ 18 phút, người này đi bộ qua đường ăn sáng rồi vào lại bệnh viện ở khu vực sảnh trước.Đến 6 giờ 49 phút thì người này bế đứa trẻ ra khu vực cổng bệnh viện, mở điện thoại livestream, sau đó dẫn đứa trẻ vào bên trong khám. đĐến 12 giờ 37 phút thì cả 2 đi qua đường ăn trưa. Khoảng 1 tiếng sau thì cả 2 quay lại bệnh viện. Trong suốt quá trình nói trên, công an phát hiện không có ai tiếp xúc với người phụ nữ như clip đã chia sẻ. Đến 14 giờ 8 phút, người phụ nữ cùng đứa trẻ ra cổng số 5 và đặt xe công nghệ biển số tỉnh Tiền Giang chở đến Bến xe An Sương. Sau đó, người phụ nữ thanh toán bằng chuyển khoản rồi đi đâu không rõ.Qua xác minh tài khoản ngân hàng, công an phát hiện tài khoản tên Ho Thi Xuan, chủ tài khoản là người phụ nữ tên Hồ Thị Xuân (38 tuổi, quê huyện Đạ Huoai, Lâm Đồng), tuy nhiên thực tế người này không cư trú tại nơi có hộ khẩu này, đi đâu không rõ.Ngày 12.2, Công an Q.1 cử lực lượng đến huyện Ea Kar (tỉnh Đắk Lắk) phối hợp xác minh, phát hiện chị Hồ Thị Xuân cư ngụ tại thôn 4 (xã Ea Ô, huyện Ea Kar, tỉnh Đắk Lắk).Làm việc với cơ quan công an, chị Xuân thừa nhận thông tin chia sẻ bị móc túi như clip là sai sự thật. Nguyên nhân mà chị Xuân có hành động nói trên là do vô ý làm mất 9,5 triệu đồng trong lúc di chuyển từ Bến xe Miền Đông đến Bệnh viện Nhi Đồng 2. Mục đích mà chị Xuân đăng đoạn clip là muốn xin hỗ trợ, quyên góp từ cộng đồng mạng, nhà hảo tâm để có tiền khám bệnh cho con và mua vé xe về quê.Số tiền mọi người quyên góp được chuyển vào tài khoản ngân hàng mang tên Ho Thi Xuan là 28,3 triệu đồng. Chị Xuân đã thanh toán viện phí 977.000 đồng, trả tiền xe ôm 150.000 đồng và trong tài khoản hiện còn là 27,3 triệu đồng. Chị Xuân đã tự nguyện xóa đoạn clip đăng tải trên mạng xã hội. Vụ việc hiện đang được Công an Q.1 tiếp tục làm rõ, xử lý theo quy định.Theo công an, thời gian qua, cơ quan chức năng ghi nhận xuất hiện tình trạng lợi dụng mạng xã hội, đăng bài viết kêu gọi quyên góp cho các bệnh nhân, người có hoàn cảnh khó khăn nhằm trục lợi. Đây là hành vi vi phạm pháp luật, cần xử lý nghiêm.
Nữ giám đốc ngân hàng dạy nhảy miễn phí cho học sinh mỗi sáng
"Dạ cô chú ơi, nãy con chụp cô chú tấm ảnh á, con gửi tặng cô chú", "Cảm ơn con. Wow… Quá đẹp! Cảm ơn con nhiều nhiều nha"… Những đoạn clip chụp và tặng ảnh cho người lạ của tài xế công nghệ Trần Minh Tuấn (29 tuổi, ngụ TP.HCM) thu hút cả triệu lượt xem cùng hàng ngàn bình luận.Vài năm trước, xem đoạn clip chụp ảnh tặng người lạ trên mạng xã hội, anh Tuấn ấp ủ ước mơ một ngày sẽ mang được đến bất ngờ, nụ cười cho những người xa lạ như vậy. Sau thời gian chạy xe, tích cóp, 2 năm trước, anh đi mua máy ảnh trả góp, tự mày mò học chụp ảnh.Đầu năm 2024, anh mua thêm máy in ảnh cầm tay và bắt đầu hành trình đi chụp nụ cười. "Vị khách" đầu tiên của anh là một thợ chụp ảnh lớn tuổi trên phố đi bộ Nguyễn Huệ. Nhận tấm ảnh người khác chụp mình sau nhiều năm theo nghề, người thợ tóc bạc trắng xúc động: "Ủa ở đâu vậy, in ở đâu ra hay quá ta, dễ thương quá. Chú chụp ở đây mấy chục năm rồi, cảm ơn con nha".Từ ngày có máy, thời gian rảnh, anh Tuấn lại đến những nơi đông người như phố đi bộ, công viên, khu trung tâm và chụp lại những người lao động mà anh vô tình bắt gặp. "Cảm giác được tặng người khác, thấy người ta cười mình cũng vui lây. Mình đăng clip lên mạng vì muốn lan tỏa những năng lượng tích cực ấy, giống như điều mình đã được đón nhận từ các đoạn phim đã xem", anh chia sẻ.Những người lạ mà chàng trai 29 tuổi chụp phần lớn là công nhân vệ sinh môi trường, người bán hàng rong, shipper, thợ điện, gia đình du xuân… Khi nhận ảnh, nhiều người vỡ òa vì bất ngờ, thậm chí có người cười nói bị chụp lén nhưng… quá đẹp. Thấy người nhận ảnh vui, anh Tuấn lâng lâng hạnh phúc nên đổi tên trang cá nhân là "Tuấn chụp nụ cười" để tiếp tục đi chụp những khoảnh khắc đời thường tặng người xung quanh.Nhận tấm ảnh trong chiếc khung dễ thương, nhiều người ngỏ ý gửi phí, anh đều từ chối vì với nam tài xế, được chụp ảnh, trao nụ cười đã là một hạnh phúc.Không kịp hỏi thăm thông tin, anh Thắng - người được anh Tuấn chụp tặng ảnh gia đình khi đang selfie trên phố đi bộ đã tìm trang cá nhân của anh để cảm ơn. "Tìm quá trời luôn, có bạn gửi clip qua cho xem nữa. Gia đình nhỏ cảm ơn nhiều ạ", anh Thắng bày tỏ.Các đoạn clip ghi lại quá trình chụp, in và tặng ảnh của chàng trai nhận được từ vài trăm ngàn đến cả triệu lượt xem. Phần lớn bình luận khen những khoảnh khắc đời thường dễ thương đã làm người xem vui lây.Thỉnh thoảng, anh Tuấn bị hiểu lầm là "lừa đảo", anh phải giải thích thì người được chụp mới tin và vui vẻ nhận tấm ảnh. Chi phí chụp, in ảnh cho vào khung hết khoảng 30.000 đồng, được anh trích từ thu nhập chạy xe, làm dancer tự do… Dịp tết vừa qua, khi kênh có được khoản hoa hồng nhỏ từ quảng cáo, anh bỏ vào bao lì xì và cùng một người bạn đi chụp ảnh, lì xì đầu năm mới cho người khó khăn trên đường.
Từ câu chuyện của chính mình, chị Yến cảnh tỉnh nhiều người trẻ đừng chủ quan với sức khỏe. "Nếu ai đang theo đuổi lối sống không lành mạnh, lao lực để kiếm tiền thì nên dành thời gian cho bản thân, kiểm soát lại chế độ ăn uống. Và có thể thì nên đi kiểm tra sức khỏe định kỳ", chị Yến chia sẻ.
Bị zona có để lại sẹo không? Làm thế nào để trị sẹo hiệu quả tận gốc?
Tôi nhớ nhà văn Vũ Bằng viết về tháng giêng như vầy: "Ai bảo được non đừng thương nước, bướm đừng thương hoa, trăng đừng thương gió; ai cấm được trai thương gái; ai cấm được mẹ yêu con; ai cấm được cô gái còn son nhớ chồng thì mới hết được người mê luyến mùa xuân". Thế mà sao mỗi lúc nghe cánh én chở tin xuân, lòng tôi tràn ngập bâng khuâng và phập phồng lo sợ.Khi tôi hiểu ra niềm vui từ những chiếc bao lì xì của mình cũng được đổi bằng những đồng tiền mở hàng của mẹ; khi tôi hiểu rằng tết đến, mẹ tôi đã phải tất tả gồng mình trong cái lạnh sắt se của cơn gió đông đang chạy KPI thổi những luồng tiếp nhau như con sóng liên hồi, thì tôi không còn hân hoan mỗi lần nắng vàng điểm lên cành mai trước ngõ.Bởi những ngày chót của năm, mẹ tôi phải làm việc bằng ba vì "Khôn ngoan đến cửa quan mới biết, giàu có đến ba mươi tết mới hay". Vất vả thế để ba ngày tết trong nhà đủ đầy thịt mỡ, dưa hành, bánh mứt. Lam lũ thế thì ban thờ mới có mâm ngũ quả đầy đặn, hương đăng ấm cúng để kịp đón ông bà về ăn tết, đón xuân.Có những lần tôi hờn trách mẹ, chiều ba mươi rồi vẫn chưa mua đồ mới, giày mới. Nhiều khi còn vùng vằng, khó chịu và vô tình nói những lời làm mẹ tổn thương. Mẹ tôi không nói gì, bà chỉ thở dài rồi lại vội vội vàng vàng với hàng tá công việc đang bu tới níu lấy mình. Tôi dại dột quá chỉ biết se sua. Tôi nào hay cả ngày hôm ấy, khi người người nhà nhà đã nghỉ việc và nô nức sắm sửa trang hoàng, mẹ tôi – và nhiều bà mẹ khác vẫn đang đổ mồ hôi nóng, mồ hôi lạnh để tranh thủ kiếm thêm tiền mua cho con vài bộ quần áo mới.Cuối ngày, khi mọi người bắt đầu chực chờ tiếng pháo nổ đì đùng điểm sáng cho đêm trừ tịch bớt đi sự tối tăm, mẹ tôi vẫn lặng lẽ dọn dẹp nhà cửa, cẩn thận ủi cho tôi những bộ quần áo mới tinh. Lúc ấy, tôi đã chìm vào cơn mơ. Sáng hôm sau, tôi ngỡ ngàng. Những chiếc áo được ủi phẳng lì và những chiếc quần xếp li láng cót khiến tôi nhảy cẫng lên sung sướng và nhiều năm sau khiến tôi hối hận, day dứt. Tôi bắt đầu không ham thích tết. Nếu không xé lịch mà thời gian ngừng lại, tôi tình nguyện để những cuốn lịch cứ thế nằm im, để mẹ tôi không phải vất vả với những lo toan trong mấy ngày giáp tết.Lúc tôi thấu hiểu sự nhọc nhằn của mẹ cũng là khi tôi nhìn rõ bản chất sự luân hồi của thời gian. Làm gì có sự tuần hoàn khi mỗi năm gương mặt mẹ tôi lại thêm một nếp hằn của năm tháng. Thời gian lướt qua, lau lách trổ cờ trên tóc mẹ gieo vào lòng tôi muôn chiều bâng khuâng, khắc khoải. Mỗi bận xuân về hoa thắm, tuổi đời phai. Tuổi đời mẹ như cánh én nghiêng chao qua mùa xuân đang dần tàn úa, khẽ khàng mà xao động cả đời tôi. Tôi cứ sợ mỗi lần xuân qua rồi, mẹ tôi sẽ ngày thêm còm cõi già nua, như cội cây già đang cạn dần nhựa sống khi những cụm hoa nhỏ vẫn còn cần sự bảo bọc, chở che.Mỗi một mùa xuân đến, tôi vẫn được mẹ gửi cho những đồng tiền mừng, ôi sao mà hạnh phúc! Hạnh phúc ấy không phải là hạnh phúc của một đứa trẻ con được cho những tờ tiền mới cót. Đó là niềm hạnh phúc được nuôi lớn từ nhiều năm và mỗi ngày một lớn, tựa như cây mai trước sân mỗi một năm đều được chăm bón rồi lại trổ hoa đầy hi vọng sau giá rét. Năm trước tôi được đón xuân cùng mẹ, năm này lại được đón xuân cùng mẹ sau nỗi lo sợ tóc mẹ như mây gió bay qua đời mình thì còn niềm vui sướng nào hơn.Nhưng rồi cứ mỗi một xuân qua vậy, lòng lại tràn ngập lo âu. Để rồi rưng rức mỗi lần nghe câu hát: "Mỗi mùa xuân sang mẹ tôi già thêm một tuổi/Mỗi mùa xuân sang ngày tôi xa mẹ càng gần/Dù biết như thế, tôi vẫn phải tin/Tôi vẫn phải tin mẹ đang còn trẻ/Mỗi mùa xuân về mẹ thêm tuổi mới/Mỗi mùa xuân mới con mừng tuổi mẹ". Tôi đã đồng điệu với tác giả ca khúc này rồi."Dị sàng đồng mộng", chúng tôi cùng một nỗi lo, cùng một cảm xúc và cùng một hành động. Đâu ai kháng cự nổi định luật của thời gian. Nếu một xuân nào bàng hoàng tôi không mẹ, xuân sẽ quạnh hiu và lòng người quạnh quẽ. Tôi cứ ngần ngại và lắng lo trước sự mất mát ấy. Nên cứ mỗi độ xuân về, tôi gửi lòng mình theo cánh én để nhắn đến xuân lời ca: "Xuân ơi xuân nếu chẳng vui gì/Hãy đừng, đừng tìm đến chi"…