'Cuộc chiến vương quyền' thời Siliconomy
Liên quan đoạn clip phản ánh tình trạng lạm thu tại một trường học trên địa bàn, ngày 28.2, một lãnh đạo UBND H.Cái Nước (Cà Mau) cho biết, UBND huyện đang khẩn trương thành lập tổ xác minh theo chỉ đạo của UBND tỉnh.Tổ xác minh do lãnh đạo Phòng GD-ĐT H.Cái Nước làm tổ trưởng. Tổ sẽ xác minh việc một giáo viên Trường THCS Trần Quốc Toản (xã Thạnh Phú, H.Cái Nước) đăng clip lên mạng xã hội tố trường này thu nhiều khoản không hợp lý đối với học sinh.Cùng ngày, trao đổi với PV Thanh Niên, ông Lâm Việt Bắc, Hiệu trưởng Trường THCS Trần Quốc Toản, xác nhận người xuất hiện trong clip tố trường lạm thu là ông N.T.G, giáo viên dạy môn giáo dục thể chất của trường. Đồng thời, ông Bắc cho rằng, giáo viên tố cáo trường có những vấn đề chưa đúng bản chất.Đối với việc trường thu 50.000 đồng/học sinh/năm cho phần mềm edu, hiệu trưởng lý giải, phần mềm edu không chỉ đơn thuần hỗ trợ liên lạc giữa nhà trường với phụ huynh mà còn quản lý học sinh, có nhiều tiện ích cho trường, phụ huynh và học sinh. Phần mềm này không chỉ thực hiện trên Zalo là được. "Trước mình ghi điểm sổ, lấy máy tính cộng thủ công, giờ chỉ nhập điểm, nhập kết quả đánh giá vào phần mềm, phần mềm sẽ tự động đánh giá, xuất phiếu liên lạc điện tử, học bạ điện tử ... trên cơ sở đó giáo viên chủ nhiệm gửi thông tin về cho phụ huynh. Đây không đơn thuần là tin nhắn nhắc nhở của nhà trường đến phụ huynh. Trường đã họp xin ý kiến phụ huynh, được phụ huynh đồng tình mới thu" ông Bắc giải thích thêm.Đối với việc thu tiền giấy thi, giấy kiểm tra, theo ông Bắc, hiện nay đề thi theo Chương trình GDPT 2018, bài thi có phần trắc nghiệm với rất nhiều câu hỏi, nên đề dài, phải photo ra để học sinh thuận tiện, đỡ mất thời gian chép đề và cũng được sự thống nhất của phụ huynh học sinh.Còn việc tổ chức sinh nhật, lễ 20.11 hoặc 8.3 cho giáo viên, nhà trường không có chủ trương thu quỹ của học sinh, mà một số học sinh trong lớp mến thầy, tự góp tiền tổ chức cho thầy cô.Như Thanh Niên đã thông tin, mạng xã hội xuất hiện clip của người tự xưng là N.T.G, giáo viên Trường THCS Trần Quốc Toản, phản ánh nhà trường thu nhiều khoản không hợp lý từ phụ huynh học sinh.Theo nội dung clip, trường thu 50.000 đồng/học sinh/năm cho phần mềm edu, trong khi những thông tin này có thể thực hiện miễn phí qua nhóm Zalo. Ngoài ra, trường còn thu 40.000 đồng/học sinh/năm cho giấy thi, giấy kiểm tra, giấy nháp, trong khi các khoản này đã được UBND tỉnh hỗ trợ kinh phí. Giáo viên trên cũng nhấn mạnh rằng nhà trường không có quyền giữ tiền của học sinh hay thu tiền mua quà tặng giáo viên vào ngày 20.11.Ngoài ra, clip còn đề cập đến các khoản thu như quỹ lớp, tiền sinh nhật thầy cô, tiền tổ chức ngày 8.3, liên hoan cuối năm… Người phản ánh ước tính tổng số tiền trường thu sai có thể lên đến hơn 200 triệu đồng.Sau khi clip xuất hiện, lãnh đạo Phòng GD-ĐT H.Cái Nước đã trực tiếp làm việc với cá nhân giáo viên tố nhà trường. Đồng thời, phối hợp Công an xã Thạnh Phú theo dõi, xử lý việc giáo viên đưa thông tin phản ánh lên mạng xã hội.Trước sự việc trên, UBND tỉnh Cà Mau chỉ đạo UBND H.Cái Nước chủ trì, phối hợp các đơn vị liên quan rà soát, báo cáo cụ thể về nội dung phản ánh. Đồng thời, tỉnh yêu cầu tổ chức kiểm điểm, xử lý theo quy định nếu phát hiện sai phạm.Thiago Alcantara sẽ làm thế công của Liverpool lỗi nhịp: Nghe cho vui!
Hãng AFP ngày 15.1 đưa tin quân đội Iran vừa công khai một tàu do thám tiên tiến, khi các lực lượng quân sự nước này tiến hành tập trận trên toàn quốc tập trung vào việc bảo vệ các cơ sở hạt nhân của đất nước."Tàu tình báo tín hiệu đầu tiên của đất nước, có tên là Zagros, được bổ sung vào các hoạt động chiến đấu của hải quân", theo Đài truyền hình nhà nước Iran đưa tin.Theo đó, tàu do Iran sản xuất được trang bị "cảm biến điện tử", vũ khí đánh chặn và các khả năng tình báo và mạng khác.Việc ra mắt tàu Zagros diễn ra vài ngày sau khi Iran khai mạc cuộc tập trận quân sự lớn do quân đội và Lực lượng Vệ binh Cách mạng Hồi giáo Iran (IRGC) tiến hành, dự kiến sẽ kéo dài đến giữa tháng 3 và tập trung vào việc bảo vệ các địa điểm hạt nhân quan trọng bao gồm Natanz, Fordow và Khondab.Đô đốc Hải quân Shahram Irani cho biết tàu do thám mới "sẽ là con mắt giám sát của Hải quân Iran ở vùng biển sâu và đại dương".Vào tháng 10, người phát ngôn của chính phủ Iran cho biết nước này có kế hoạch tăng ngân sách quân sự lên khoảng 200% để đối mặt với các mối đe dọa ngày càng gia tăng.Cuộc tập trận diễn ra vào thời điểm căng thẳng gia tăng với Israel và Mỹ. Cuộc tập trận diễn ra trùng với lễ nhậm chức của Tổng thống đắc cử Mỹ Donald Trump vào ngày 20.1 tới.Trong nhiệm kỳ đầu tiên của ông Trump, Mỹ đã rút khỏi thỏa thuận mang tính bước ngoặt năm 2015 nhằm hạn chế các hoạt động hạt nhân của Tehran, đồng thời áp đặt lại các lệnh trừng phạt nghiêm khắc.Ông Trump cũng cầm quyền trong thời gian Mỹ tiến hành vụ tập kích bằng máy bay không người lái vào Iraq khiến vị tướng hàng đầu của IRGC là ông Qassem Soleimani thiệt mạng.
Nắng nóng gay gắt ở TP.HCM: Nhiều người chui rào, cắm trại ở hồ Đá bất chấp nguy hiểm
Ngày 28.1 (29 tết), Công an Q.12 (TP.HCM) đang điều tra làm rõ vụ cháy xưởng sản xuất nón bảo hiểm ở hẻm 80A đường TX38 (P.Thạnh Xuân).Theo thông tin ban đầu, khoảng 13 giờ cùng ngày, người dân thấy cháy bên trong xưởng sản xuất nón bảo hiểm. Nhiều người huy động bình chữa cháy nhỏ để dập lửa nhưng bất thành.Bên trong xưởng có nhiều vật dụng dễ cháy nên ngọn lửa nhanh chóng bùng lên dữ dội. Khói đen bốc cao bao trùm cả một khu vực. Sợ cháy lan, các nhà dân kế bên vụ cháy đã di dời tài sản ra ngoài. Nhiều người cũng di tản ra xa khu vực cháy để tránh bị ngạt khói.Nhận tin báo, Đội Cảnh sát PCCC và cứu nạn cứu hộ Công an Q.12 điều phương tiện cùng cán bộ, chiến sĩ đến hiện trường. Lính cứu hỏa chia ra nhiều hướng để tiếp cận đám cháy dập lửa, chống cháy lan, bảo vệ các nhà dân xung quanh.Hơn 1 giờ sau, đám cháy được kiểm soát, dập tắt. Vụ cháy không gây thương vong về người, tuy nhiên làm thiệt hại nhiều tài sản.Hiện nguyên nhân cũng như thiệt hại từ vụ cháy xưởng sản xuất nón bảo hiểm ở hẻm 80A đường TX38 (Q.12) đang được công an làm rõ.
Tỉ mẩn tạo hình con voi bên căn nhà dài truyền thống, nghệ nhân H'Huyên BHôk (49 tuổi) dừng tay mời chúng tôi vào nhà để tìm hiểu về nghề gốm cổ Yang Tao. Dưới chân nhà dài, những tạo hình như: con voi, con lợn, lọ hoa… đang được bà phơi dưới ánh nắng của ngày đông. "Trong làng tôi chỉ còn vài nghệ nhân làm gốm Yang Tao, họ cũng đã già hết rồi, nếu tính nghệ nhân làm được gốm Yang Tao thì tôi là người trẻ nhất", bà H'Huyên BHôk nói.Bà H'Huyên BHôk cho hay, qua lời kể của bà cố, ngày xưa trong buôn người dân sinh sống không có các vật dụng sinh hoạt như chén, bát…, chỉ dùng lá chuối để đựng cơm. Từ đó, người xưa đã suy nghĩ và sáng tạo, tìm kiếm nguồn đất để nặn ra cái chén đầu tiên, đem đi nung thành công, rồi tiếp tục làm các vật dụng lớn hơn như sành đựng nước, chóe đựng gạo. Thời điểm đó, người dân trong buôn học hỏi lẫn nhau và tự tạo ra các vật dụng riêng để sử dụng trong gia đình."Để thể hiện lòng biết ơn và tôn kính với bề trên, người sáng kiến đã đặt ra rất nhiều quy tắc khi làm gốm Yang Tao, người vi phạm quy tắc sẽ bị bề trên khiển trách", bà H'Huyên BHôk kể và tiếp lời: "Ngày trước, chỉ có phụ nữ làm gốm, đàn ông trong buôn không được làm vì chế độ mẫu hệ. Độ tuổi mà con gái được làm gốm phải từ 17,18 tuổi, chưa có chồng. Trước khi đi lấy đất, con gái không được tiếp xúc với con trai, không trùng ngày 'đèn đỏ', nếu vi phạm sẽ bị run tay chân, không tìm thấy đường về nhà".Nghệ nhân H'Lưm Uông (63 tuổi), nhà ở bên cạnh và là người chỉ dạy cho bà H'Huyên BHôk làm gốm, vừa nằm viện về, tay chân vẫn còn yếu do bị tai biến (hồi tháng 6.2024), nhưng nỗi nhớ nghề vẫn hằn sâu trong đôi mắt của bà. "Bị thế này, mẹ (tôi) cũng nhớ nghề lắm, tay chân cứ khó chịu. Hằng ngày, chỉ có thể ngồi trong nhà dài nhìn H'Huyên BHôk làm gốm, mong mau khỏi bệnh để lại tiếp tục làm gốm như ngày xưa. Từ những năm 1990, chén bát hiện đại từ nơi khác về nên buôn này chỉ còn vài người làm gốm…", bà H'Lưm Uông chia sẻ.Giọng trầm buồn, nghệ nhân H'Huyên BHôk và H'Lưm Uông kể lại khoảng hơn chục năm trước, trong một lần đi bán gốm Yang Tao ở H.Cư Mgar (Đắk Lắk), chiếc xe chở mọi người không may bị lật ở giữa đèo, bà H'Huyên BHôk bị chấn thương ở vùng đầu, rất may không ảnh hưởng đến tính mạng. Nhưng cũng từ đây, người dân trong buôn không còn đi bán gốm ở xa nữa (vì sợ gặp tai nạn) mà chỉ làm các vật dụng phục vụ sinh hoạt trong gia đình. Rồi theo xu hướng phát triển, gốm thủ công không cạnh tranh được với gốm công nghiệp, nên người làm gốm trong buôn ít dần, chỉ còn 5 – 6 người giữ nghề đến ngày nay.Năm 2008, bà Lương Thanh Sơn (nguyên Giám đốc Bảo tàng Đắk Lắk) đã đến buôn Dơng Bắk (xã Yang Tao, H.Lắk) để động viên, hỗ trợ cho bà con giữ lấy nghề gốm cổ lâu đời trong vùng. Các nghệ nhân và người làm gốm cổ ở Yang Tao luôn ghi nhớ rằng, nếu không có TS Lương Thanh Sơn thì nghề gốm đã mất đi.Bà Sơn cho hay những năm trước 2008, bà đã nghiên cứu và đề xuất các dự án phục hồi các làng nghề truyền thống của người Ê Đê, người M'nông tại địa bàn tỉnh Đắk Lắk. Trong đó, bà xin được nguồn vốn cho dự án phục dựng nghề làm gốm của người M'nông tại buôn Dơng Bắk (xã Yang Tao, H.Lắk). Thời điểm này, tại buôn có mở một lớp dạy nghề làm gốm cổ khoảng 15 – 20 người, trong đó có 3 nghệ nhân được mệnh danh là "bàn tay vàng" của địa phương."Qua thời gian làm văn hóa, gắn bó với người dân tại các buôn làng, điều mà tôi đau đáu đến bây giờ là làm sao tạo được nguồn thu, đầu ra cho các sản phẩm gốm Yang Tao của bà con. H.Lắk là vùng du lịch nổi tiếng của tỉnh Đắk Lắk, đặc biệt là khu du lịch hồ Lắk, đây là cơ sở để phát triển các sản phẩm gốm cổ Yang Tao gửi đến tay du khách thập phương", bà Sơn nói.Bà Sơn cho biết thêm, theo thông tin từ một người nghiên cứu (Bỉ) do bà hướng dẫn, sản phẩm gốm cổ Yang Tao đã hiện diện tại Bảo tàng Anh. Trong lần trở lại Dơng Bắk cách đây không lâu, các nghệ nhân (nay già yếu nhưng bàn tay của họ chưa bao giờ biết mỏi) cũng khoe với bà, gốm Yang Tao đã được du khách từ các công ty du lịch lữ hành đến tham quan và tìm mua. Từ đó, cũng tạo nguồn thu nhập đáng kể cho bà con duy trì với nghề.Trao đổi với Thanh Niên, Sở VH-TT-DL Đắk Lắk cho biết, Bộ VH-TT-DL vừa có Quyết định về việc công bố danh mục di sản văn hóa phi vật thể quốc gia đối với nghề làm gốm của người M'nông ở xã Yang Tao (H.Lắk, Đắk Lắk). Đây sẽ là cơ sở quan trọng để gốm cổ Yang Tao được hồi sinh.
Công an Lâm Đồng điều tra vụ phát tán tin giả 'Đà Lạt có biến lớn, bạo động'
Tôi nhớ nhà văn Vũ Bằng viết về tháng giêng như vầy: "Ai bảo được non đừng thương nước, bướm đừng thương hoa, trăng đừng thương gió; ai cấm được trai thương gái; ai cấm được mẹ yêu con; ai cấm được cô gái còn son nhớ chồng thì mới hết được người mê luyến mùa xuân". Thế mà sao mỗi lúc nghe cánh én chở tin xuân, lòng tôi tràn ngập bâng khuâng và phập phồng lo sợ.Khi tôi hiểu ra niềm vui từ những chiếc bao lì xì của mình cũng được đổi bằng những đồng tiền mở hàng của mẹ; khi tôi hiểu rằng tết đến, mẹ tôi đã phải tất tả gồng mình trong cái lạnh sắt se của cơn gió đông đang chạy KPI thổi những luồng tiếp nhau như con sóng liên hồi, thì tôi không còn hân hoan mỗi lần nắng vàng điểm lên cành mai trước ngõ.Bởi những ngày chót của năm, mẹ tôi phải làm việc bằng ba vì "Khôn ngoan đến cửa quan mới biết, giàu có đến ba mươi tết mới hay". Vất vả thế để ba ngày tết trong nhà đủ đầy thịt mỡ, dưa hành, bánh mứt. Lam lũ thế thì ban thờ mới có mâm ngũ quả đầy đặn, hương đăng ấm cúng để kịp đón ông bà về ăn tết, đón xuân.Có những lần tôi hờn trách mẹ, chiều ba mươi rồi vẫn chưa mua đồ mới, giày mới. Nhiều khi còn vùng vằng, khó chịu và vô tình nói những lời làm mẹ tổn thương. Mẹ tôi không nói gì, bà chỉ thở dài rồi lại vội vội vàng vàng với hàng tá công việc đang bu tới níu lấy mình. Tôi dại dột quá chỉ biết se sua. Tôi nào hay cả ngày hôm ấy, khi người người nhà nhà đã nghỉ việc và nô nức sắm sửa trang hoàng, mẹ tôi – và nhiều bà mẹ khác vẫn đang đổ mồ hôi nóng, mồ hôi lạnh để tranh thủ kiếm thêm tiền mua cho con vài bộ quần áo mới.Cuối ngày, khi mọi người bắt đầu chực chờ tiếng pháo nổ đì đùng điểm sáng cho đêm trừ tịch bớt đi sự tối tăm, mẹ tôi vẫn lặng lẽ dọn dẹp nhà cửa, cẩn thận ủi cho tôi những bộ quần áo mới tinh. Lúc ấy, tôi đã chìm vào cơn mơ. Sáng hôm sau, tôi ngỡ ngàng. Những chiếc áo được ủi phẳng lì và những chiếc quần xếp li láng cót khiến tôi nhảy cẫng lên sung sướng và nhiều năm sau khiến tôi hối hận, day dứt. Tôi bắt đầu không ham thích tết. Nếu không xé lịch mà thời gian ngừng lại, tôi tình nguyện để những cuốn lịch cứ thế nằm im, để mẹ tôi không phải vất vả với những lo toan trong mấy ngày giáp tết.Lúc tôi thấu hiểu sự nhọc nhằn của mẹ cũng là khi tôi nhìn rõ bản chất sự luân hồi của thời gian. Làm gì có sự tuần hoàn khi mỗi năm gương mặt mẹ tôi lại thêm một nếp hằn của năm tháng. Thời gian lướt qua, lau lách trổ cờ trên tóc mẹ gieo vào lòng tôi muôn chiều bâng khuâng, khắc khoải. Mỗi bận xuân về hoa thắm, tuổi đời phai. Tuổi đời mẹ như cánh én nghiêng chao qua mùa xuân đang dần tàn úa, khẽ khàng mà xao động cả đời tôi. Tôi cứ sợ mỗi lần xuân qua rồi, mẹ tôi sẽ ngày thêm còm cõi già nua, như cội cây già đang cạn dần nhựa sống khi những cụm hoa nhỏ vẫn còn cần sự bảo bọc, chở che.Mỗi một mùa xuân đến, tôi vẫn được mẹ gửi cho những đồng tiền mừng, ôi sao mà hạnh phúc! Hạnh phúc ấy không phải là hạnh phúc của một đứa trẻ con được cho những tờ tiền mới cót. Đó là niềm hạnh phúc được nuôi lớn từ nhiều năm và mỗi ngày một lớn, tựa như cây mai trước sân mỗi một năm đều được chăm bón rồi lại trổ hoa đầy hi vọng sau giá rét. Năm trước tôi được đón xuân cùng mẹ, năm này lại được đón xuân cùng mẹ sau nỗi lo sợ tóc mẹ như mây gió bay qua đời mình thì còn niềm vui sướng nào hơn.Nhưng rồi cứ mỗi một xuân qua vậy, lòng lại tràn ngập lo âu. Để rồi rưng rức mỗi lần nghe câu hát: "Mỗi mùa xuân sang mẹ tôi già thêm một tuổi/Mỗi mùa xuân sang ngày tôi xa mẹ càng gần/Dù biết như thế, tôi vẫn phải tin/Tôi vẫn phải tin mẹ đang còn trẻ/Mỗi mùa xuân về mẹ thêm tuổi mới/Mỗi mùa xuân mới con mừng tuổi mẹ". Tôi đã đồng điệu với tác giả ca khúc này rồi."Dị sàng đồng mộng", chúng tôi cùng một nỗi lo, cùng một cảm xúc và cùng một hành động. Đâu ai kháng cự nổi định luật của thời gian. Nếu một xuân nào bàng hoàng tôi không mẹ, xuân sẽ quạnh hiu và lòng người quạnh quẽ. Tôi cứ ngần ngại và lắng lo trước sự mất mát ấy. Nên cứ mỗi độ xuân về, tôi gửi lòng mình theo cánh én để nhắn đến xuân lời ca: "Xuân ơi xuân nếu chẳng vui gì/Hãy đừng, đừng tìm đến chi"…
