...
...
...
...
...
...
...
...

ngày mùng 9

$837

Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của ngày mùng 9. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ ngày mùng 9.Chủ tịch Liên chi Hội nhà báo Báo Thanh Niên, nhà báo Trần Việt Hưng chia sẻ tại giải️

Quantity
Add to wish list
Product description

Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của ngày mùng 9. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ ngày mùng 9.The Final Countdown là ca khúc của ban nhạc rock Thụy Điển Europe, phát hành năm 1986. Được sáng tác bởi ca sĩ chính Joey Tempest, bài hát dựa trên một đoạn riff keyboard (hợp âm) mà anh thực hiện vào đầu những năm 1980, với lời bài hát lấy cảm hứng từ ca khúc Space Oddity của David Bowie. Ban đầu chỉ dự định là bài hát mở đầu các buổi hòa nhạc, The Final Countdown nhanh chóng lan ra khắp thế giới. Đây cũng là đĩa đơn đầu tiên và ca khúc chủ đề trong album phòng thu thứ ba cùng tên của ban nhạc Europe. MV The Final Countdown được thực hiện để quảng bá cho đĩa đơn, đã nhận được 1 tỉ lượt xem trên YouTube. MV có cảnh quay từ 2 buổi hòa nhạc của ban nhạc tại Solnahallen ở Solna, Thụy Điển cũng như cảnh quay bổ sung về các lần kiểm tra âm thanh và tại Stockholm. Lời ca khúc này vừa mang tính khải huyền vừa mang tính lạc quan, mô tả chuyến đi vào không gian, hướng đến sao kim, rời xa trái đất phía sau: Cùng nhau ta cất bước đi/ Nhưng đó sẽ không phải lời từ biệt/Có thể ta sẽ trở về/Với Đất Mẹ, ai biết trước? Ta sẽ cất cánh bay/Liệu mọi thứ có còn như xưa khi ta trở về? Đây là lần đếm ngược cuối cùng… Ta sẽ tiến thẳng tới sao kim/Và ta vẫn sẽ ngẩng cao đầu… Ca sĩ chính của Europe Joey Tempest từng giải thích: "Tôi có bản demo nhưng chưa tìm ra giọng hát, và tôi đã hát đi hát lại. Giai điệu gần giống như nhạc nền của một bộ phim, về việc rời khỏi trái đất, và rằng trái đất đã cạn kiệt tài nguyên. Một ngày nào đó, chúng ta có thể sẽ phải rời khỏi nơi này. Lời bài hát giống như một giấc mơ".Đoạn nhạc riff keyboard mang tính biểu tượng được sáng tác bởi ca sĩ chính Joey Tempest 5 năm trước khi bài hát được thu âm. The Final Countdown được xếp vào danh sách 100 ca khúc One-Hit Wonders (tạm dịch: hiện tượng một lần nổi tiếng) vĩ đại nhất của kênh VH1. Joey Tempest cho biết: "Thật bất ngờ khi ca khúc này trở thành hit lớn như vậy vì ban đầu nó được tạo cho ban nhạc, cho buổi hòa nhạc của chúng tôi, được sáng tác để trở thành ca khúc mở đầu trong các buổi hòa nhạc. Ca khúc dài gần 6 phút, không hề có ý định trở thành một bản hit hay gì cả, nó thực sự là một bất ngờ và được sử dụng cho đủ mọi loại sự kiện, từ cuộc đua xe Công thức 1 đến quyền anh, bóng đá đến phút đón giao thừa năm mới". Một trong những đĩa đơn đầu tiên mà ca sĩ chính của Europe Joey Tempest mua là Space Oddity của David Bowie. Bài hát này được viết trước khi Apollo 11 hạ cánh xuống mặt trăng năm 1969, đã ảnh hưởng rất lớn đến Tempest và dẫn đến sự đam mê của anh với việc khám phá không gian. Nam ca sĩ thú nhận lời bài hát The Final Countdown được lấy cảm hứng từ bài hát của Bowie và cách nó khơi dậy sự quan tâm của anh đối với du hành vũ trụ.Vào ngày 26 và 27.5.1986, Europe đã biểu diễn The Final Countdown tại đấu trường Solnahallen gần Stockholm. Các cảnh quay tại đó được biên soạn cho một video có tên là The Final Countdown Tour 1986. Trong những buổi biểu diễn này, đạo diễn Nick Morris đã quay cảnh ban nhạc đang biểu diễn và sử dụng cho MV sau này.The Final Countdown lên vị trí số 1 tại Vương quốc Anh và số 8 tại Mỹ. Đĩa đơn của ca khúc đứng đầu tại 26 quốc gia, bán được hơn 8 triệu đĩa trên toàn thế giới. Bài hát được sử dụng làm nhạc nền giới thiệu cho đội bóng đá Anh Blackburn Rovers và là nhạc nền cho đội bóng rổ NBA Detroit Pistons.Bài hát cũng được sử dụng trong các phim truyền hình như Arrested Development, Chuck, Glee và Gotham, các bộ phim điện ảnh Shiner (2000), The Kid & I (2005) và Pitch Perfect (2012). Năm 1999, vào đêm giao thừa thiên niên kỷ, The Final Countdown trở thành ca khúc chủ đề của thời khắc đếm ngược tại Thụy Điển chứ không phải là Happy New Year của ABBA như truyền thống. ️

Khoảng 11 giờ 30, tại đường Điện Biên Phủ phương tiện đi lại tăng đột biến làm kẹt xe. Đoạn từ cầu Điện Biên Phủ hướng về ngã tư Hàng Xanh chật kín xe cộ, nối đuôi nhau và di chuyển rất chậm. Ở chiều đi này có đến 6 làn xe nhưng đoạn gần cầu vượt Hàng Xanh lại bị dồn ứ xe cộ rất đông. Một phần do các xe dừng đèn đỏ, tạo thành nút thắt cổ chai. Ở chân cầu vượt Hàng Xanh, nhiều xe đi ở 2 làn phía trong dường như "chết đứng", rất khó di chuyển lên phía cầu vượt. Do đó, phía trên cầu vượt mặt đường thông thoáng, dễ di chuyển nhưng rất ít xe có thể tiến lên được. Đến điểm nút giao thông ngã tư Hàng Xanh có đèn tín hiệu, xe cộ dừng thẳng tắp, không có tình trạng chạy vượt hay lấn làn. Nơi đây cũng cho phép các phương tiện rẽ phải nhưng theo ghi nhận rất ít xe cộ chọn rẽ trong thời gian nói trên. Do kẹt xe quá nhiều nên CSGT phải đứng phân luồng, điều chỉnh đèn tín hiệu bằng tay. Anh Hưng, một tài xế xe tải cho biết từ khi chạy xe đến đoạn đường này đã mất đến 30 phút nhưng vẫn chưa vượt qua được ngã tư Hàng Xanh để đi tiếp. Chỉ vài phút, xe tải của anh chỉ di chuyển được đoạn ngắn khi đèn chuyển sang xanh rồi lại "nằm" chờ rất lâu khi đèn tín hiệu chuyển sang đỏ. "Đèn đỏ ở đây rất lâu nhưng đèn xanh rất ít thời gian. Tôi chạy xe đến đây lúc 11 giờ 30 nhưng 12 giờ rồi tôi vẫn chưa đến được đoạn đèn xanh, đèn đỏ nữa", anh Hưng bày tỏ. Trong khi đó, tại đường Bạch Đằng tình trạng xe cộ ùn ứ kéo dài giữa trưa cũng làm người đi đường mệt mỏi. Đoạn ùn ứ trên đường Bạch Đằng dài khoảng 1 km từ đường Phan Chu Trinh đến tận Xô Viết Nghệ Tĩnh. Ghi nhận vào 12 giờ 15, xe cộ phải mất khoảng 20 phút mới có thể vượt qua được đoạn đường này. Đồng thời người dân đã tuân thủ đúng luật giao thông dừng đèn đỏ, không leo lề, không rẽ phải vào đường Đinh Bộ Lĩnh khi đèn đỏ. Cùng thời điểm 12 giờ 15, tại đường Xô Viết Nghệ Tĩnh cũng chật kín xe cộ. Nhiều xe đi đến đây phải di chuyển chậm, tốn rất nhiều thời gian. ️

Trên Sydney Morning Herald, Ben Groundwater viết: Bây giờ là 7 giờ sáng ở TP.HCM, không khí mát mẻ và trong lành, tôi thức dậy và nghĩ về việc sẽ ăn gì. Và món Việt đầu tiên xuất hiện trong đầu là phở.Không gì thỏa mãn hơn thế này, ngồi ở một chiếc bàn ọp ẹp giữa đám đông trong thành phố nhộn nhịp nhất đất nước vào sáng sớm, mùi khói xe máy gần như bị che lấp hoàn toàn bởi mùi húng quế xé nhỏ và nước dùng cực kỳ đặc trưng ngay trước mặt.Tôi đã ăn rất nhiều phở. Món phở Việt Nam có sự cân bằng hoàn hảo, nước dùng có hương vị thảo mộc và thơm, sợi phở trơn và dai, với thịt bò vừa chín, giá giòn, hành tây cắt mỏng, húng quế tươi và nhiều loại rau thơm khác. Tôi hiểu phở và tôi thích phở.Nhưng đây là món phở ngon nhất mà tôi từng ăn.Đó là phở Phú Vương, có trong danh sách giới thiệu của Michelin, không hẳn là nhà cung cấp phở cơ bản nhất của TP.HCM, nhưng chắc chắn không phải là nhà hàng sang trọng nhất. Bàn inox, ghế nhựa, dịch vụ bình dân. Nhưng nước dùng thì ngon đến kinh ngạc, tuyệt vời.Tôi có chưa đầy 48 giờ ở thành phố này trước khi lên du thuyền trên sông Mekong để đến Phnom Penh, và tôi dự định sẽ ăn thật nhiều món ngon ở Sài Gòn. Đây là thành phố có một số món ăn ngon nhất, có giá chỉ hơn vài đô la một chút...Tôi đến thành phố vào một buổi tối chỉ đủ thời gian để nhận phòng khách sạn của mình, Fusion Original Saigon Centre, rồi đi trên vỉa hè đông đúc hướng đến quán ăn Cô Liêng ở quận 3, cũng là nơi được giới thiệu trong danh sách Michelin.Quán ăn cũ kỹ, giản dị của Sài Gòn, với lò nướng than, tủ kính trưng bày ở phía trước và cách bày trí bàn ăn cơ bản trong không gian chật hẹp. Món đặc sản là bò lá lốt, với thịt bò xay ướp gia vị được gói trong lá lốt và nướng, ăn kèm với các loại rau thơm, rau ngâm chua và bánh tráng mỏng.Kết quả là ngọt, chua, mặn và mùi khói trộn lẫn tạo thành vị đặc trưng hoàn hảo của một phần ẩm thực Việt Nam, và cũng là loại phần ăn cực kỳ thanh nhã, đủ chỗ để bạn có thể ăn thêm một món khác.Vì thế, tôi nhất định phải ăn bánh mì.May mắn thay, bánh mì Huỳnh Hoa chỉ cách đó một đoạn đường. Tôi gọi ổ bánh mì truyền thống nhân pate, sốt mayonnaise, nhiều lát thịt heo xông khói, củ cải muối và cà rốt, và món chà bông heo đặc trưng của quán.Sáng hôm sau, tôi lại tiếp tục đi bộ đến Trung Nguyên Legend, một quán cà phê gần khách sạn lúc 6 giờ sáng để uống cà phê sữa đá, hay còn gọi là cà phê Việt Nam với sữa đặc và đá. Đây là cách tuyệt vời để bắt đầu một ngày mới.Quay lại khách sạn, tiệc buffet của nhà hàng có món phở bò tươi ngon, một tô phở cỡ vừa chứa đầy đủ mọi thứ bạn có thể mong đợi.Vài giờ sau, tôi thấy mình đang ở một nơi ám khói bụi của Đa Kao, quận 1, trên đường Nguyễn Cảnh Chân - nơi bán bún riêu tấp nập.Đây không phải là món dành cho người yếu tim: nước dùng được làm từ cà chua và cua nước ngọt, bún gạo hay bánh đa, thịt heo và da heo cắt miếng, hoa chuối cắt nhỏ, rau thơm tươi và tiết heo luộc trên cùng. Tôi chắc chắn đã tỉnh táo rồi, sau khi ăn một tô bốc khói.Bữa tối sau đó là bánh canh cua, một loại súp cua đặc với sợi bánh dai, tại bánh canh cua 87 ở quận 1.Và cuối cùng là ngày hôm sau, món phở tuyệt nhất trong đời tôi. Tôi sẽ ăn một bữa nữa ở phở Phú Vương, thêm một đĩa bánh cuốn với tôm và thịt heo, trước khi vội vã rời khỏi thành phố. Tuy nhiên, món phở sẽ ở lại với tôi mãi mãi, món mà tôi sẽ luôn theo đuổi và không bao giờ quên. ️

Related products