Những trường ĐH nào sử dụng chứng chỉ ngoại ngữ quốc tế để xét tuyển?
Sáng 24.1, tại Nhà triển lãm Hòa Bình, TP.Đà Lạt (Lâm Đồng), Hội Nhà báo tỉnh Lâm Đồng phối hợp cùng Sở TT-TT và Sở VH-TT-DL Lâm Đồng khai mạc Hội báo xuân Ất Tỵ 2025. Đến tham dự có ông Phạm S, Phó chủ tịch UBND tỉnh Lâm Đồng; ông Bon Yô Soan, Phó chủ tịch Ủy ban MTTQ Việt Nam tỉnh, lãnh đạo các sở, ngành.Ông Lê Văn Tòa, Chủ tịch Hội Nhà báo tỉnh Lâm Đồng, cho biết hơn 20 năm qua Hội Nhà báo tỉnh vẫn duy trì việc tổ chức Hội báo xuân mỗi khi tết đến xuân về. Hội báo xuân năm nay có ý nghĩa đặc biệt chào mừng kỷ niệm 95 năm thành lập Đảng, 50 năm ngày thống nhất đất nước, 100 năm Ngày báo chí cách mạng Việt Nam, 80 năm ngày thành lập nước và nhiều sự kiện khác.Cũng theo ông Tòa, Hội báo xuân Ất Tỵ 2025 còn là nơi giao lưu của những người làm báo và bạn đọc, bạn nghe, xem đài qua những ấn phẩm xuân, qua những tác phẩm báo tết đầy tâm huyết. Hội báo xuân năm nay trưng bày trên 120 loại báo, tạp chí xuân với gần 1.000 ấn phẩm của các cơ quan báo chí, tạp chí trung ương, các ngành và các địa phương.Tại báo xuân Ất Tỵ 2025, báo chí tỉnh, văn phòng đại diện các báo, các cơ quan có ấn phẩm trưng bày tiếp tục đồng hành với Hội Nhà báo tỉnh trưng bày 20 bảng pano giới thiệu báo xuân cùng các hoạt động của báo.Đặc biệt, nhóm Thư pháp Mưu Lê tiếp tục đồng hành với Hội báo xuân viết trên 300 bảng thư pháp tặng chữ đầu năm cho bạn đọc xa gần.Hội báo xuân Ất Tỵ 2025 tỉnh Lâm Đồng mở cửa đến ngày 4.2 (mùng 7 tết) để phục vụ người dân và du khách.Ca sĩ Quốc Đại 'tuyên chiến' với Nguyễn Phi Hùng, Đông Đào
Và khi Trường ĐH Kinh tế Quốc dân tham gia giải bóng đá Thanh Niên Sinh viên Việt Nam 2023 - Cúp Café De Măng Đen, khởi tranh vào tháng 2 tới đây, đội tuyển bóng đá với các nhân tố xuất sắc này cũng sẽ sẵn sàng nhập cuộc với tâm thế tốt nhất. Tất cả vì một mục tiêu chung, đưa cái tên NEU (viết tắt của Trường ĐH Kinh tế Quốc dân) trở lại bản đồ bóng đá sinh viên toàn quốc.
YangWang U8 - Xe điện Trung Quốc có thể đi ngang như cua
Hàng chục người thiệt mạng trong vụ giẫm đạp vào rạng sáng 29.1 tại sự kiện tụ hội của đạo Hindu là Maha Kumbh Mela ở miền bắc Ấn Độ, theo AP.Sau hơn 12 giờ kể từ khi thảm kịch xảy ra ở thành phố Prayagraj (bang Uttar Pradesh), các đội ngũ cứu hộ vẫn tiếp tục đưa thi thể các nạn nhân đến nhà xác bệnh viện của trường Y Moti Lal Nehru tại địa phương.Phía cảnh sát chưa công bố con số thương vong chính thức, nhưng Reuters dẫn 3 nguồn thạo tin tiết lộ số người chết đã gần chạm ngưỡng 40 người."Thêm nhiều xác người được đưa đến. Chúng tôi đếm được gần 40 thi thể ở đây (nhà xác)", theo một nguồn tin.Thủ tướng Ấn Độ Narendra Modi chia buồn với thân nhân người bị hại, nhưng không đề cập số thương vong cụ thể.Ông Yogi Adityanath, Thủ hiến bang Uttar Pradesh nơi lễ hội diễn ra, cho biết cuộc giẫm đạp bắt đầu khi một số tín đồ tìm cách nhảy qua các rào cản được sắp xếp để quản lý đám đông.Lễ hội của đạo Hindu dự kiến thu hút khoảng 400 triệu người tham gia. Tính đến ngày 28.1, gần 200 triệu người đã đến nơi và hơn 57 triệu người hoàn thành nghi thức tắm nước sông Hằng vốn xem là con sông linh thiêng của Ấn Độ.Trong một diễn biến khác, một tai nạn máy bay đã xảy ra ở phi trường dầu mỏ của bang Unity thuộc Nam Sudan. Chiếc máy bay chở theo 21 người đang trên đường đến thủ đô Juba thì gặp nạn, theo Reuters dẫn lời Giám đốc Sở Thông tin bang Unity Gatwech Bipal.Ông Bipal cho biết các hành khách trên máy bay là công nhân dầu mỏ của tập đoàn GPOC, liên danh giữa Tập đoàn Dầu khí Quốc gia Trung Quốc và Tập đoàn Dầu khí Nile thuộc sở hữu nhà nước Nam Sudan.Trong số những nạn nhân có 2 công dân Trung Quốc và một người Ấn Độ.Vẫn chưa rõ nguyên nhân rơi máy bay, cũng như các chi tiết liên quan. Chỉ có một người trên máy bay may mắn sống sót.
Tổng thống Aoun cho biết ông Salam đã nhận được 84 trong tổng số 128 phiếu ủng hộ tại quốc hội. Ông Aoun đã triệu tập ông Salam và giao nhiệm vụ thành lập chính phủ mới. Ông Salam đang ở nước ngoài và dự kiến trở về Li Băng vào ngày 14.1, Reuters đưa tin.Phát biểu trước báo chí ngày 13.1, tổng thống Li Băng nói rằng ông kỳ vọng quá trình lập chính phủ sẽ diễn ra suôn sẻ và sớm nhất có thể. Trước khi có quyết định về nhân sự lãnh đạo mới, ông Najib Mikati đã giữ chức thủ tướng lâm thời Li Băng trong hơn 2 năm.Theo Reuters, việc lựa chọn ông Salam nêu bật sự thay đổi cán cân quyền lực giữa các nhóm chính trị tại Li Băng, khi lực lượng Hezbollah tại Li Băng được cho là bị giảm ảnh hưởng sau hơn 1 năm giao chiến với Israel. Một số nhà lập pháp Li Băng là thành viên Hezbollah mong muốn ông Mikati tiếp tục làm thủ tướng.Ông Nawaf Salam, 72 tuổi, là chánh án Tòa án Công lý Quốc tế từ tháng 2.2024. Ông xuất thân từ gia đình chính trị có tiếng tại thủ đô Beirut, Li Băng. Ông có chuyên môn về luật và khoa học chính trị và từng có thời gian học tại Đại học Harvard (Mỹ) và Viện nghiên cứu chính trị Paris (Pháp). Ông là đại sứ Li Băng tại Liên Hiệp Quốc vào năm 2007.Hồi tháng 7.2024, khi đang giữ chức chánh án ICJ, ông thông báo cơ quan này ra phán quyết cho rằng việc Israel hiện diện trên những lãnh thổ của người Palestine là vi phạm và yêu cầu rút khỏi những nơi này. Tuy nhiên, phán quyết không mang nhiều giá trị ràng buộc và Israel coi quan điểm của ICJ là "dối trá".
Đối tác thêm gắn kết
Năm 1994, Hội An yên bình và ít du khách quốc tế. Bộ ảnh của Simon O'Reilley, người Anh, trên báo Hồng Kông SCMP tái hiện vẻ đẹp cổ kính của Hội An 1994, trước khi nơi đây trở thành điểm đến phổ biến toàn cầu. Simon O'Reilley vừa trở lại Việt Nam, cụ thể là Hội An, trong chuyến đi gần đây đã nhận thấy đất nước này thay đổi mạnh mẽ như thế nào trong 30 năm qua.Hội An ngày nay là điểm đến yêu thích của khách du lịch. Phố cổ có từ thế kỷ 15 và là thương cảng quan trọng giữa châu Âu, Ấn Độ, Nhật Bản và Trung Quốc. Thời điểm 1994, Hội An còn là một thị trấn ven biển, được kiến trúc sư kiêm nhà bảo tồn người Ba Lan Kazimierz Kwiatkowski bảo tồn và UNESCO công nhận Di sản thế giới vào năm 1999."Chúng tôi đến Hội An vào năm 1994, sau khi đi xe máy từ Đà Nẵng vào, chỉ có đúng hai khách du lịch trong thị trấn: bạn cùng phòng Andy và tôi. Chúng tôi thực sự không nhìn thấy bất kỳ người nước ngoài nào trong chuyến thăm của mình", Simon O'Reilley viết trên SCMP.Simon đi theo tiếng hò reo và phấn khích xuống sông. Có nhiều người ở trên bờ đang xem đua thuyền. Khi bị phát hiện, cả hai được gọi lại và người dân đưa cho họ hai chiếc ghế và khăng khăng bắt ngồi ngay cạnh bờ sông.Ngôn ngữ chung của anh lúc đó mở rộng thành "cảm ơn", "có", "không" và "xin chào". Có rất nhiều nụ cười, vỗ tay vào lưng và bắt tay. Sau đó, hai chai bia được đưa vào tay vị khách phương xa, họ trở thành khách danh dự của sự kiện.Các đội chèo thuyền bằng những mảnh gỗ, ván và một vài mái chèo, nhưng chúng rất chắc chắn và thuyền di chuyển khá nhanh. Với bia, hải sản và đám đông vui vẻ hò reo cổ vũ, huýt sáo, đây thực sự là sự kiện thể thao hoàn hảo."Chúng tôi đã đi tham quan bãi biển Cửa Đại. Ngày nay, nơi đây có rất nhiều khu nghỉ dưỡng, ghế tắm nắng, dù; hồi đấy chỉ là một bãi cát đẹp trải dài.Sau đó, chúng tôi đi bộ quanh thị trấn; nơi này chủ yếu là những ngôi nhà màu vàng đóng cửa, một vài xe bán bánh mì và những con đường cát vắng vẻ. Không có đám đông du khách, không có đèn lồng, không có quán bar, không có cửa hàng bán cà phê, thời trang hay nghệ thuật. Có người nói rằng điện chỉ mới có trong vài tháng", Simon nhớ lại.Anh kể, phải nói rằng các món ăn Việt Nam và các món ăn địa phương mà chúng ta thưởng thức tại các nhà hàng ngày nay đơn giản là không tồn tại vào thời điểm đó. Các món ăn được phục vụ không đáng nhớ lắm, ngoại trừ món bánh mì tuyệt hảo.Các xe bán bánh mì có tủ kính bằng gỗ đựng bánh mì nhỏ và nhân bánh bên trong. Một trong những nhân bánh là pa tê thịt heo. Khay bánh này được để ngoài nắng cả ngày mà không có tủ lạnh..."Thị trấn vắng vẻ, buồn ngủ này quyến rũ trong vẻ đẹp đã phai tàn của nó, và người dân Hội An, giống như mọi nơi khác mà chúng tôi đến trong cả nước, vô cùng thân thiện; họ luôn có vẻ vui khi thấy chúng tôi và muốn nói chuyện với chúng tôi", anh mô tả.Hồi đó, Hội An dường như chỉ có một khách sạn trong tòa nhà cũ. Người bảo vệ ngồi trong vườn với bạn bè của mình, chơi đàn ghi ta.Ngoài Hà Nội và TP.HCM, thời điểm đó giao thông thưa thớt. Có xe đạp, xích lô, xe tay ga, xe đẩy tay, xe tải và xe buýt cổ, và nhiều chiếc ô tô còn lại từ những năm 1960..."Một điều khác mà tôi nhớ rất rõ là rất nhiều lần các thanh niên Việt Nam tiến đến gần tôi, tươi cười và hỏi tôi có muốn đánh nhau không! Không phải theo kiểu đe dọa, mà giống như một bài kiểm tra sức mạnh hơn. Tôi cao 195 cm và có lẽ nặng gấp hai lần rưỡi họ.Kịch bản còn lại là "Hãy đến uống với chúng tôi!" nhanh chóng biến thành một cuộc thi uống rượu. Thường là bia hoặc một loại rượu mạnh kinh khủng nào đó được uống từ những chiếc bát nhỏ", Simon nhớ lại.