Mô phỏng để răn đe
Ngày 20.1, Công an H.Củ Chi (TP.HCM) đang điều tra làm rõ vụ người đàn ông tử vong cạnh xe máy được người dân phát hiện trên đường nội đồng ấp 6, xã Phước Vĩnh An.Theo thông tin ban đầu, sáng cùng ngày, trong lúc di chuyển trên đường nội đồng ấp 6, xã Phước Vĩnh An (H.Củ Chi, TP.HCM), người dân phát hiện người đàn ông gục bên đường, cạnh xe máy. Người dân đến kiểm tra phát hiện người đàn ông đã tử vong.Ngoài ra, cạnh người đàn ông tử vong người dân còn phát hiện một cây xanh bị cưa cành. Một nhánh cây xanh lớn nằm cạnh người đàn ông. Người dân nghi người đàn ông đến đây cưa cây mang về để trang trí tết.Vụ việc được báo cơ quan chức năng. Nhận tin báo, Công an H.Củ Chi (TP.HCM) đến phong tỏa hiện trường. Theo đó, người tử vong được xác định ngoài 50 tuổi. Công an đã trích xuất camera an ninh quanh khu vực để điều tra, làm rõ nguyên nhân, nhân thân người đàn ông tử vong. Trưa cùng ngày, thi thể người đàn ông được đưa về nhà xác.Giá vàng hôm nay 25.3.2024: Vàng miếng SJC cao hơn thế giới 15 triệu đồng/lượng
Theo anh Châu, nếu tự một mình tập luyện khó đạt kết quả tốt. Bởi nhiều lúc chỉ mới… hơi mệt mệt là không muốn đi bộ nữa. Nhưng ra công viên, thấy đông người cũng đang tập luyện đã trở thành động lực để anh cố gắng nỗ lực hơn trong từng bước chân.
Vàng SJC giảm mạnh trong lúc ngóng tin Nghị định 24
Các hoạt động của Dự án Sử dụng phân bón đúng được xây dựng và thực hiện dựa trên nguyên tắc "4 đúng" (4Rs) trong quản lý dinh dưỡng, bao gồm các yêu cầu: sử dụng đúng loại, đúng tỷ lệ, đúng thời điểm và đúng địa điểm. Nguyên tắc này cũng tương ứng với nguyên tắc bón phân "5 đúng" quy định tại luật Trồng trọt, bao gồm: đúng loại đất, đúng loại cây, đúng liều lượng, đúng thời điểm và đúng cách.
Thật vậy! Để đủ sức chứa đựng một nội dung đồ sộ và lớn lao như thế, Ly rượu mừng có cấu trúc như một Rondo (*) trong hình hài một ca khúc vậy. Ở đó, các phiên khúc như những episode luân phiên nhau xoay quanh một điệp khúc. Chính các phiên khúc này mỗi lần quay trở lại đều thay đổi, mục đích là không bỏ sót một thành phần nào trong xã hội. Mỗi thành phần xã hội ấy tương ứng với một episode. Trong tính chất chung của điệu waltz với âm nhạc tươi sáng và lạc quan, nếu bạn để ý kỹ, sẽ thấy episode đại diện cho những người lính, những người hy sinh đời mình cho đất nước, giai điệu bỗng trầm buồn hơn khi nó được ly điệu về điệu thứ song song. Rồi lại tiếp tục về chủ âm bằng hình ảnh thật cảm xúc khiến ta liên tưởng đến người mẹ già trông ngóng đàn con là những chiến sĩ trở về:
Người dân xóm nhà trọ đông nhất TP.HCM khỏi ngủ trưa, sụt cân vì nắng nóng gay gắt
Lần đầu tiên tôi biết về mẹ hình như là lúc lên 4, khi đó ba vừa tốt nghiệp Đại học Nông nghiệp 1 ở Hà Nội về. Đó cũng là lần đầu tiên ba gặp đứa con gái thứ 2 là tôi.Sáng hôm đó, hình như mẹ lúi húi trong bếp, ba bế tôi xuống hỏi: "Em cho ba con anh ăn gì?". Tôi đòi ăn khoai, là hai củ khoai hôm trước ba nói để sáng mai hẵng ăn. Mẹ nói con ăn cơm đi, mẹ ăn khoai rồi. Tôi khóc ăn vạ. Ba bế tôi lên vai nói ra vườn hái cam. Mẹ nhìn theo hai cha con rồi nói: "Có ba về là nhõng nhẽo quá, ở nhà với mẹ có thế đâu…".Tôi không thể nào diễn tả được ánh mắt ấy, chỉ là sau này nhớ lại, ngẫm nghĩ thì hiểu rằng: Đó là lời của một người vợ, người mẹ hạnh phúc.Ba mẹ cưới nhau xong thì ba đi bộ đội rồi giải ngũ, học tiếp cấp 3. Ba bắt đầu ra Hà Nội học đại học thì mẹ có bầu tôi. Trong bốn năm xa cách ấy là bom đạn, thiếu thốn, mẹ một mình làm ruộng, nuôi hai con và chăm sóc ba mẹ chồng. Chừng ấy năm tháng xa chồng của một người vợ trẻ hẳn không ít khó khăn và cả đau khổ. Nhưng, khi có thể dựa đỡ vào chồng, dù chỉ là dỗ đứa con gái hờn dỗi, với mẹ đó là khoảnh khắc hạnh phúc vỡ òa. Cái cảm giác hạnh phúc trên khuôn mặt, ánh mắt mẹ rõ ràng đến nỗi 55 năm sau, tôi vẫn nhớ như in, như thể xem lại một cảnh phim ấn tượng.Mùa đông đầu tiên sau khi đi làm, ba mua cho mẹ một cái áo bông chần màu đen láng mượt. Với quê miền Trung thời đó, chiếc áo là của hiếm. Khi ba đang ở nhà, lúc nào mẹ cũng mặc. Hôm đó, trời lạnh lắm, đi cấy về, mẹ khoe với ba: "Bữa ni ở ngoài đồng ai cũng khen áo đẹp, các chị ấy nói cả làng ni, chưa có ai được chồng mua áo đẹp cho như vậy".Mẹ cười, mắt lấp lánh. Người ta hẳn sẽ hạnh phúc tận cùng khi chỉ yêu, hiến dâng, không chờ đợi, không đòi hỏi và khi được trao đền, thì cảm giác như đó là quà tặng vô giá.Ba tôi đi công tác xa, năm thì mười họa về nhà một bữa. Mỗi lần ba về, trong nhà như có tiệc. Mẹ nấu cho ba những món ngon nhất mà quanh năm mấy mẹ con chẳng mấy khi được ăn. Có con lợn nuôi mấy tháng chờ tết cân cho mậu dịch để lấy lụa, bột mì, ba đòi làm thịt, mẹ đồng ý luôn. Cứ tưởng ba chỉ lấy bộ lòng ăn rồi để các thứ còn lại cho mẹ bán, ai dè ba nói: "Chia ra từng các phần nhỏ, biếu hết bà con quanh nhà".Năm tháng hiện hữu của mẹ ngắn ngủi, nhưng mẹ sống trong chúng tôi và những người biết bà rất dài, rất lâu với một khuôn mặt hạnh phúc. Hạnh phúc vì được sống cho người khác, được yêu hết mình.Mẹ làm theo, nét mặt rất vui.Có cái ao trước cửa nhà, mẹ thả cá để cuối năm thu hoạch. Ba về bất chừng, gọi người tát nước, bắt cá chia cho cả xóm, mẹ cũng chiều ý ba. Các dì tôi nói: "Mạ mấy đứa yêu và chiều chồng vô điều kiện".Mẹ ốm, đi viện đâu hơn tháng thì về nhà. Làng xóm tới thăm rất đông, ai mẹ cũng quay mặt ra chào, cố tiếp chuyện giữa những cơn đau. Duy chỉ có chị cả tôi ôm đứa em út lúc đó mới 10 tháng tuổi tới thì mẹ quay mặt vào vách. Bà nội tôi nói: "Các con để cho mẹ nghỉ". Sau này, khi mẹ mất lâu lâu, bà giải thích với tôi: "Lúc đó mẹ con sợ em nó nhớ ra mẹ rồi vài bữa nữa, không còn mẹ, em nó khóc, bà cháu mình không dỗ được".Mẹ là vậy, kể cả khi sắp rời cõi đời, vẫn chỉ nghĩ cho người khác.Sau này, gặp những chuyện này kia, đôi khi tôi sững lại, tự hỏi: "Nếu là mẹ, bà sẽ xử lý thế nào nhỉ?". Và khi đã lội qua nhiều năm tháng và đường đất cuộc đời, tôi tìm được câu trả lời chung cho nhiều tình huống: Mẹ đã nghĩ và làm như tính cách trời sinh, mọi sự đều nghĩ cho người khác, sống cho người khác. Mẹ cũng không có cơ hội chiêm nghiệm như thế là đúng hay sai, bởi bà đã ra đi khi chưa kịp nhìn lại…Năm tháng hiện hữu của mẹ ngắn ngủi, nhưng mẹ sống trong chúng tôi và những người biết bà rất dài, rất lâu với một khuôn mặt hạnh phúc. Hạnh phúc vì được sống cho người khác, được yêu hết mình.Và những đứa con của mẹ cũng hạnh phúc mỗi khi nhớ về người.