Đường xuống cấp nghiêm trọng
Ngày 20.2, UBND P.Quảng Phúc (TX.Ba Đồn) cho biết vào hôm 18.2, chính quyền địa phương đã tổ chức buổi đối thoại với phụ huynh học sinh khối Tân Mỹ nhằm tìm giải pháp đưa các em trở lại trường học sau kỳ nghỉ Tết Nguyên đán. Tuy nhiên, sau cuộc thảo luận, vẫn chưa có sự thống nhất giữa các bên.Buổi đối thoại diễn ra tại Trường tiểu học số 1 phường Quảng Phúc với sự tham gia của lãnh đạo Phòng GD-ĐT thị xã Ba Đồn, chính quyền phường Quảng Phúc, Ban giám hiệu nhà trường, giáo viên chủ nhiệm cùng hơn 100 phụ huynh học sinh điểm trường lẻ Tân Mỹ. Tại đây, các phụ huynh bày tỏ mong muốn được giữ lại điểm trường lẻ, và không đồng tình với phương án chuyển học sinh về điểm trường chính.Trước những lo ngại của phụ huynh, ông Nguyễn Tiến Thành, Chủ tịch UBND P.Quảng Phúc, đã thông báo kết luận của Sở Xây dựng Quảng Bình về tình trạng xuống cấp của trường học tại Tân Mỹ. Theo đó, cơ sở vật chất của điểm trường này không còn đảm bảo an toàn, buộc phải đóng cửa. Tuy nhiên, đông đảo phụ huynh vẫn phản đối phương án di dời, đồng thời đề nghị chính quyền tìm giải pháp sửa chữa để học sinh có thể tiếp tục học tập tại chỗ.Như Thanh Niên đã thông tin, kể từ sau kỳ nghỉ Tết Nguyên đán, 154 học sinh thuộc điểm trường Tân Mỹ đã không trở lại trường. Sau một tuần nghỉ học, chỉ có một học sinh lớp 2 đến lớp. Phụ huynh cho rằng việc di chuyển đến điểm trường chính sẽ gây nhiều khó khăn vì đa số học sinh sống cùng ông bà, cha mẹ làm ăn xa.Từ năm 2019, địa phương đã bố trí kinh phí sửa chữa điểm trường lẻ theo mong muốn của người dân. Tuy nhiên, hiện tại, cơ sở hạ tầng đã xuống cấp nghiêm trọng, không thể tiếp tục sử dụng. Do đó, chính quyền địa phương khẳng định việc di dời học sinh về điểm trường chính là biện pháp cần thiết để đảm bảo an toàn.Lãnh đạo thị xã Ba Đồn và phường Quảng Phúc nhất trí với nguyện vọng lâu dài của phụ huynh về việc duy trì điểm trường lẻ. Tuy nhiên, trước mắt, việc di chuyển học sinh đến điểm trường chính là điều bắt buộc để đảm bảo điều kiện học tập an toàn, trong khi phương án sửa chữa hoặc xây mới vẫn đang chờ nguồn kinh phí thực hiện.Giải pháp kinh doanh nông sản kiểu mới của Sendo
Ngày 11.3, thông tin từ Sở Y tế TP.Cần Thơ cho biết, đã có kết luận về các nội dung tố cáo đối với BS.CK2 Lê Văn Đạt, Giám đốc Bệnh viện da liễu Cần Thơ; đồng thời xác định nhiều nội dung tố cáo là đúng từ đó phát hiện hàng loạt vi phạm.Trong 8 nội dung tố cáo đối với ông Đạt thì có 5 nội dung tố cáo đúng, 2 nội dung tố cáo đúng một phần như: ký hợp đồng lao động sai quy định gây ảnh hưởng tập thể; nhận bác sĩ H.T.T.M vào làm việc tại bệnh viện, cho trực tiếp tham gia khám, chữa bệnh trong khi không có chứng chỉ hành nghề, vi phạm luật Khám bệnh, chữa bệnh; lợi dụng chức vụ, quyền hạn để thông đồng, bao che sai phạm chuyên môn của BS.CK1 T.D.H; chỉ đạo nhập mỹ phẩm giấy tờ chưa hợp lệ (nghi ngờ giả mạo) vào bệnh viện để sử dụng, vi phạm về nguyên tắc quản lý tài chính…Có 2 nội dung tố cáo đúng một phần là ban hành nhiều văn bản khống, sai quy định pháp luật, cố tình ngụy tạo, làm giả nội dung giấy tờ, văn bản do cơ quan nhà nước ban hành; thu hồi văn bản sai quy định. 1 nội dung tố cáo không đúng là chỉ đạo Phòng Tổ chức cán bộ - Hành chính quản trị làm sai quy định về quản lý và sử dụng con dấu. Sau khi làm rõ các nội dung tố cáo đối với Giám đốc Bệnh viện da liễu Cần Thơ, Sở Y tế TP.Cần Thơ cũng đưa nhận xét. Theo đó, việc thực hiện đúng các quy định khi tuyển dụng nhân sự và quy chế chi tiêu nội bộ, gây dư luận không tốt cho bệnh viện và gây ảnh hưởng tập thể bệnh viện. Hành vi lợi dụng chức vụ, quyền hạn để thông đồng, bao che cho việc sai phạm trong chuyên môn của BS.CK1 T.D.H là vi phạm luật Khám, chữa bệnh. Cụ thể là việc phê duyệt sử dụng mỹ phẩm không theo hướng dẫn của nhà sản xuất được công bố. Đặc biệt, việc tuyển dụng bác sĩ H.T.T.M vào làm việc, được trực tiếp khám, chữa bệnh cho người dân dù không có chứng chỉ hành nghề không chỉ vi phạm luật Khám, chữa bệnh mà còn là hành vi lợi dụng chức vụ, quyền hạn trong khi thi hành công vụ, tạo phe phái để trục lợi cho lợi ích cá nhân, bất chấp các quy định của bệnh viện và pháp luật. Ngoài ra, việc thực hiện đúng các quy định khi tuyển dụng nhân sự nói trên đã ảnh hưởng tập thể với số tiền là 90.790.816 đồng.Một vi phạm nghiêm trọng khác được Sở Y tế TP.Cần Thơ chỉ rõ sau khi xác minh đơn tố cáo đối với BS Lê Văn Đạt, là việc chỉ đạo nhập mỹ phẩm giấy tờ chưa hợp lệ (nghi ngờ giả mạo) vào bệnh viện để sử dụng, vi phạm về nguyên tắc quản lý tài chính.Vi phạm này đã dẫn đến tình trạng bệnh viện kinh doanh và sử dụng 12 sản phẩm mỹ phẩm không được Cục Quản lý dược Bộ Y tế cấp số tiếp nhận phiếu công bố sản phẩm mỹ phẩm. Trách nhiệm được xác định thuộc về Tổ chuyên gia xét thầu, dược sĩ phụ trách nhà thuốc, ban điều hành nhà thuốc và cá nhân Giám đốc Bệnh viện da liễu Cần Thơ.Về các biện pháp xử lý, Sở Y tế TP.Cần Thơ sẽ xem xét, kiểm điểm trách nhiệm đối với cá nhân Giám đốc, tập thể và Ban Giám đốc Bệnh viện da liễu Cần Thơ theo thẩm quyền. Đặc biệt, Sở Y tế TP.Cần Thơ cũng đã chuyển toàn bộ tài liệu, hồ sơ liên quan đến Cơ quan cảnh sát điều tra, Công an TP.Cần Thơ để làm rõ hành vi giả mạo chữ ký, con dấu của cơ quan quản lý nhà nước trong phiếu tiếp nhận công bố sản phẩm mỹ phẩm của Công ty TNHH MTV TM HeCa (đã chuyển hồ sơ trong quá trình xác minh nội dung này).Sở Y tế TP.Cần Thơ cũng đề nghị Bệnh viện da liễu Cần Thơ thu hồi số tiền là 90.790.816 đồng do ký hợp đồng sai với BS H.H.K để nộp vào ngân sách của bệnh viện. Đồng thời, thực hiện tiêu hủy số mỹ phẩm có số phiếu tiếp nhận công bố sản phẩm mỹ phẩm giả được niêm phong tại Bệnh viện da liễu Cần Thơ. Đáng chú ý, liên quan đến nội dung tố cáo Giám đốc Bệnh viện da liễu Cần Thơ có hành vi lợi dụng chức vụ, quyền hạn thông đồng, bưng bít, bao che sai phạm chuyên môn của BS.CK1 T.D.H., Sở Y tế TP.Cần Thơ cũng khẳng định rõ đây là tố cáo đúng. Trước đó, như Thanh Niên đã thông tin, vụ việc từng gây xôn xao khi Bệnh viện da liễu Cần Thơ bị phản ánh đưa 4 loại mỹ phẩm thoa da vào toa mẫu để chỉ định tiêm vào da mặt bệnh nhân trong thời gian dài. 4 loại mỹ phẩm gồm: Goodndoc Vitamin C-16.5 Daily Whitening Serum; Goodndoc Hydra B5 Serum; Beauty Skin Vita C; Beauty Skin EGF Moisture. Trên phiếu công bố sản phẩm mỹ phẩm do Cục Quản lý dược (Bộ Y tế) cấp và hướng dẫn sử dụng thì cả 4 sản phẩm trên đều thuộc dạng "kem, nhũ tương, sữa, gel hoặc dầu dùng trên da (mặt, chân, tay…).Tháng 11.2024, sau khi báo chí phản ánh, Cục Quản lý Khám, chữa bệnh (Bộ Y tế) đã có văn bản yêu cầu Sở Y tế TP.Cần Thơ làm rõ. Giải thích về việc sử dụng 4 loại mỹ phẩm trên máy tiêm Hydro Injector II, BS.CK2 Lê Văn Đạt, Giám đốc Bệnh viện da liễu Cần Thơ từng phân trần: "Kỹ thuật này không phải là tiêm mà là xiên xâm lấn tối thiểu. Máy tiêm tự động đa kim có gắn 9 đầu kim, khi hít chặt da mặt bệnh nhân, các đầu kim xiên qua lớp thượng bì khoảng 0,5 mm, dưỡng chất sẽ chảy theo những lỗ xiên đó vào lớp trung bì… nhằm giữ da ẩm và tăng độ đàn hồi da".Tuy nhiên, theo tố cáo gửi Sở Y tế TP.Cần Thơ thì việc đưa 4 loại mỹ phẩm thoa ngoài da vào toa mẫu, chỉ định dùng máy tiêm Hydro Injector II để tiêm vào da mặt cho bệnh nhân có nhiều khuất tất, sai sót chuyên môn.Cụ thể, ngày 9.12.2022, BS.CK1 T.D.H, Khoa thẩm mỹ đã đề xuất 4 sản phẩm mỹ phẩm kể trên vào toa mẫu của bệnh viện để chỉ định điều trị trẻ hóa da, sạm da cho bệnh nhân. Đề nghị này không thông qua Hội đồng thuốc và điều trị, không thông qua lãnh đạo phụ trách chuyên môn (không có văn bản - PV) mà trình thẳng cho giám đốc bệnh viện ký duyệt đưa vào sử dụng.Do là toa mẫu, sử dụng chung nên suốt hơn 1 năm sử dụng cho đến khi ngưng vào tháng 4.2024, đã có hàng trăm bệnh nhân được các bác sĩ của bệnh viện chỉ định điều trị tiêm 4 loại mỹ phẩm nói trên vào da mặt. Nhiều bệnh nhân phản ánh, trước khi tiêm, bác sĩ cho đắp mặt nạ ủ tê 45 phút nên khi tiêm chỉ đau châm chích. Về nhà thấy hơi rát, đỏ mặt 1 ngày, sau đó da mặt có căng lên khoảng 1 tuần rồi hết. Về chi phí điều trị, có người tiêm tổng cộng khoảng 4 lần, cộng với uống thuốc, thoa da hết tổng cộng hàng chục triệu đồng.
Đậm đà bún ốc Hà thành
Lần đầu tiên tôi biết về mẹ hình như là lúc lên 4, khi đó ba vừa tốt nghiệp Đại học Nông nghiệp 1 ở Hà Nội về. Đó cũng là lần đầu tiên ba gặp đứa con gái thứ 2 là tôi.Sáng hôm đó, hình như mẹ lúi húi trong bếp, ba bế tôi xuống hỏi: "Em cho ba con anh ăn gì?". Tôi đòi ăn khoai, là hai củ khoai hôm trước ba nói để sáng mai hẵng ăn. Mẹ nói con ăn cơm đi, mẹ ăn khoai rồi. Tôi khóc ăn vạ. Ba bế tôi lên vai nói ra vườn hái cam. Mẹ nhìn theo hai cha con rồi nói: "Có ba về là nhõng nhẽo quá, ở nhà với mẹ có thế đâu…".Tôi không thể nào diễn tả được ánh mắt ấy, chỉ là sau này nhớ lại, ngẫm nghĩ thì hiểu rằng: Đó là lời của một người vợ, người mẹ hạnh phúc.Ba mẹ cưới nhau xong thì ba đi bộ đội rồi giải ngũ, học tiếp cấp 3. Ba bắt đầu ra Hà Nội học đại học thì mẹ có bầu tôi. Trong bốn năm xa cách ấy là bom đạn, thiếu thốn, mẹ một mình làm ruộng, nuôi hai con và chăm sóc ba mẹ chồng. Chừng ấy năm tháng xa chồng của một người vợ trẻ hẳn không ít khó khăn và cả đau khổ. Nhưng, khi có thể dựa đỡ vào chồng, dù chỉ là dỗ đứa con gái hờn dỗi, với mẹ đó là khoảnh khắc hạnh phúc vỡ òa. Cái cảm giác hạnh phúc trên khuôn mặt, ánh mắt mẹ rõ ràng đến nỗi 55 năm sau, tôi vẫn nhớ như in, như thể xem lại một cảnh phim ấn tượng.Mùa đông đầu tiên sau khi đi làm, ba mua cho mẹ một cái áo bông chần màu đen láng mượt. Với quê miền Trung thời đó, chiếc áo là của hiếm. Khi ba đang ở nhà, lúc nào mẹ cũng mặc. Hôm đó, trời lạnh lắm, đi cấy về, mẹ khoe với ba: "Bữa ni ở ngoài đồng ai cũng khen áo đẹp, các chị ấy nói cả làng ni, chưa có ai được chồng mua áo đẹp cho như vậy".Mẹ cười, mắt lấp lánh. Người ta hẳn sẽ hạnh phúc tận cùng khi chỉ yêu, hiến dâng, không chờ đợi, không đòi hỏi và khi được trao đền, thì cảm giác như đó là quà tặng vô giá.Ba tôi đi công tác xa, năm thì mười họa về nhà một bữa. Mỗi lần ba về, trong nhà như có tiệc. Mẹ nấu cho ba những món ngon nhất mà quanh năm mấy mẹ con chẳng mấy khi được ăn. Có con lợn nuôi mấy tháng chờ tết cân cho mậu dịch để lấy lụa, bột mì, ba đòi làm thịt, mẹ đồng ý luôn. Cứ tưởng ba chỉ lấy bộ lòng ăn rồi để các thứ còn lại cho mẹ bán, ai dè ba nói: "Chia ra từng các phần nhỏ, biếu hết bà con quanh nhà".Năm tháng hiện hữu của mẹ ngắn ngủi, nhưng mẹ sống trong chúng tôi và những người biết bà rất dài, rất lâu với một khuôn mặt hạnh phúc. Hạnh phúc vì được sống cho người khác, được yêu hết mình.Mẹ làm theo, nét mặt rất vui.Có cái ao trước cửa nhà, mẹ thả cá để cuối năm thu hoạch. Ba về bất chừng, gọi người tát nước, bắt cá chia cho cả xóm, mẹ cũng chiều ý ba. Các dì tôi nói: "Mạ mấy đứa yêu và chiều chồng vô điều kiện".Mẹ ốm, đi viện đâu hơn tháng thì về nhà. Làng xóm tới thăm rất đông, ai mẹ cũng quay mặt ra chào, cố tiếp chuyện giữa những cơn đau. Duy chỉ có chị cả tôi ôm đứa em út lúc đó mới 10 tháng tuổi tới thì mẹ quay mặt vào vách. Bà nội tôi nói: "Các con để cho mẹ nghỉ". Sau này, khi mẹ mất lâu lâu, bà giải thích với tôi: "Lúc đó mẹ con sợ em nó nhớ ra mẹ rồi vài bữa nữa, không còn mẹ, em nó khóc, bà cháu mình không dỗ được".Mẹ là vậy, kể cả khi sắp rời cõi đời, vẫn chỉ nghĩ cho người khác.Sau này, gặp những chuyện này kia, đôi khi tôi sững lại, tự hỏi: "Nếu là mẹ, bà sẽ xử lý thế nào nhỉ?". Và khi đã lội qua nhiều năm tháng và đường đất cuộc đời, tôi tìm được câu trả lời chung cho nhiều tình huống: Mẹ đã nghĩ và làm như tính cách trời sinh, mọi sự đều nghĩ cho người khác, sống cho người khác. Mẹ cũng không có cơ hội chiêm nghiệm như thế là đúng hay sai, bởi bà đã ra đi khi chưa kịp nhìn lại…Năm tháng hiện hữu của mẹ ngắn ngủi, nhưng mẹ sống trong chúng tôi và những người biết bà rất dài, rất lâu với một khuôn mặt hạnh phúc. Hạnh phúc vì được sống cho người khác, được yêu hết mình.Và những đứa con của mẹ cũng hạnh phúc mỗi khi nhớ về người.
Chịu ảnh hưởng của đợt không khí lạnh mới, đỉnh Fansipan đã chính thức đón đợt tuyết rơi đầu tiên của năm mới Ất Tỵ vào ngày 26.1.2025. Càng về đêm, nhiệt độ tiếp tục giảm sâu, tuyết rơi dày hơn và đến sáng 27.1, cả một vùng rừng Hoàng Liên từ độ cao 2.800 mét đến đỉnh Fansipan đã được phủ một lớp tuyết trắng tinh khôi.Cảnh tượng ngoạn mục khi cả không gian rộng lớn của nóc nhà Đông Dương chìm trong lớp tuyết trắng khiến nhiều du khách không khỏi xuýt xoa, trầm trồ. Tuyết phủ lên Đại tượng Phật A Di Đà và lắng đọng trên quần thể tâm linh Fansipan, khiến khung cảnh vốn đã tuyệt đẹp này càng trở nên huyền ảo, mơ màng như chốn bồng lai tiên cảnh.Sáng 27.1, cáp treo Sun World Fansipan Legend đã đưa những du khách đầu tiên lên đỉnh, để họ tận mắt chiêm ngưỡng khung cảnh ấn tượng này. Nhiều người không khỏi phấn khích, tranh thủ ghi lại những khoảnh khắc tuyệt vời bằng máy ảnh và điện thoại, hoặc tham gia ném bóng tuyết, nặn người tuyết.Trung tâm Dự báo Khí tượng Thủy văn quốc gia dự báo những ngày tới miền Bắc sẽ chìm sâu trong không khí lạnh. Mưa tuyết tại Fansipan sẽ còn tiếp diễn. Nhiệt độ ở đỉnh núi sẽ duy trì ở mức -5 độ đến 0 độ, tạo điều kiện lý tưởng để du khách tiếp tục trải nghiệm tuyết rơi chỉ có tại miền núi phía Bắc Việt Nam.Đặc biệt, dù thời tiết trên đỉnh lạnh giá, không khí vui xuân dưới chân núi lại vô cùng ấm áp, trời hửng nắng. Chỉ còn vài ngày nữa, Fansipan sẽ tổ chức Hội xuân Mở Cổng Trời, với vô vàn hoạt động đặc sắc đậm đà bản sắc văn hóa Tây Bắc, như chợ phiên vùng cao với sự tham gia của 100 nghệ nhân bản địa, các lễ hội dân tộc thiểu số vào cuối tuần, cùng nghi lễ thượng cờ 3 lần mỗi ngày trong những ngày đầu năm mới. Với sự xuất hiện của tuyết rơi và hàng loạt hoạt động vui xuân sôi động, Fansipan chắc chắn sẽ là điểm đến tuyệt vời để du khách đón một cái Tết thật đặc biệt.
Quyền Linh tiếc nuối khi người phụ nữ 50 tuổi còn độc thân từ chối hẹn hò
Năm 1994, Hội An yên bình và ít du khách quốc tế. Bộ ảnh của Simon O'Reilley, người Anh, trên báo Hồng Kông SCMP tái hiện vẻ đẹp cổ kính của Hội An 1994, trước khi nơi đây trở thành điểm đến phổ biến toàn cầu. Simon O'Reilley vừa trở lại Việt Nam, cụ thể là Hội An, trong chuyến đi gần đây đã nhận thấy đất nước này thay đổi mạnh mẽ như thế nào trong 30 năm qua.Hội An ngày nay là điểm đến yêu thích của khách du lịch. Phố cổ có từ thế kỷ 15 và là thương cảng quan trọng giữa châu Âu, Ấn Độ, Nhật Bản và Trung Quốc. Thời điểm 1994, Hội An còn là một thị trấn ven biển, được kiến trúc sư kiêm nhà bảo tồn người Ba Lan Kazimierz Kwiatkowski bảo tồn và UNESCO công nhận Di sản thế giới vào năm 1999."Chúng tôi đến Hội An vào năm 1994, sau khi đi xe máy từ Đà Nẵng vào, chỉ có đúng hai khách du lịch trong thị trấn: bạn cùng phòng Andy và tôi. Chúng tôi thực sự không nhìn thấy bất kỳ người nước ngoài nào trong chuyến thăm của mình", Simon O'Reilley viết trên SCMP.Simon đi theo tiếng hò reo và phấn khích xuống sông. Có nhiều người ở trên bờ đang xem đua thuyền. Khi bị phát hiện, cả hai được gọi lại và người dân đưa cho họ hai chiếc ghế và khăng khăng bắt ngồi ngay cạnh bờ sông.Ngôn ngữ chung của anh lúc đó mở rộng thành "cảm ơn", "có", "không" và "xin chào". Có rất nhiều nụ cười, vỗ tay vào lưng và bắt tay. Sau đó, hai chai bia được đưa vào tay vị khách phương xa, họ trở thành khách danh dự của sự kiện.Các đội chèo thuyền bằng những mảnh gỗ, ván và một vài mái chèo, nhưng chúng rất chắc chắn và thuyền di chuyển khá nhanh. Với bia, hải sản và đám đông vui vẻ hò reo cổ vũ, huýt sáo, đây thực sự là sự kiện thể thao hoàn hảo."Chúng tôi đã đi tham quan bãi biển Cửa Đại. Ngày nay, nơi đây có rất nhiều khu nghỉ dưỡng, ghế tắm nắng, dù; hồi đấy chỉ là một bãi cát đẹp trải dài.Sau đó, chúng tôi đi bộ quanh thị trấn; nơi này chủ yếu là những ngôi nhà màu vàng đóng cửa, một vài xe bán bánh mì và những con đường cát vắng vẻ. Không có đám đông du khách, không có đèn lồng, không có quán bar, không có cửa hàng bán cà phê, thời trang hay nghệ thuật. Có người nói rằng điện chỉ mới có trong vài tháng", Simon nhớ lại.Anh kể, phải nói rằng các món ăn Việt Nam và các món ăn địa phương mà chúng ta thưởng thức tại các nhà hàng ngày nay đơn giản là không tồn tại vào thời điểm đó. Các món ăn được phục vụ không đáng nhớ lắm, ngoại trừ món bánh mì tuyệt hảo.Các xe bán bánh mì có tủ kính bằng gỗ đựng bánh mì nhỏ và nhân bánh bên trong. Một trong những nhân bánh là pa tê thịt heo. Khay bánh này được để ngoài nắng cả ngày mà không có tủ lạnh..."Thị trấn vắng vẻ, buồn ngủ này quyến rũ trong vẻ đẹp đã phai tàn của nó, và người dân Hội An, giống như mọi nơi khác mà chúng tôi đến trong cả nước, vô cùng thân thiện; họ luôn có vẻ vui khi thấy chúng tôi và muốn nói chuyện với chúng tôi", anh mô tả.Hồi đó, Hội An dường như chỉ có một khách sạn trong tòa nhà cũ. Người bảo vệ ngồi trong vườn với bạn bè của mình, chơi đàn ghi ta.Ngoài Hà Nội và TP.HCM, thời điểm đó giao thông thưa thớt. Có xe đạp, xích lô, xe tay ga, xe đẩy tay, xe tải và xe buýt cổ, và nhiều chiếc ô tô còn lại từ những năm 1960..."Một điều khác mà tôi nhớ rất rõ là rất nhiều lần các thanh niên Việt Nam tiến đến gần tôi, tươi cười và hỏi tôi có muốn đánh nhau không! Không phải theo kiểu đe dọa, mà giống như một bài kiểm tra sức mạnh hơn. Tôi cao 195 cm và có lẽ nặng gấp hai lần rưỡi họ.Kịch bản còn lại là "Hãy đến uống với chúng tôi!" nhanh chóng biến thành một cuộc thi uống rượu. Thường là bia hoặc một loại rượu mạnh kinh khủng nào đó được uống từ những chiếc bát nhỏ", Simon nhớ lại.
