Tăng lương cơ sở từ ngày 1.7, mức đóng BHYT hộ gia đình thay đổi ra sao?
GS-TS Phạm Hồng Chương, Hiệu trưởng Trường ĐH Kinh tế quốc dân, chia sẻ: "Trong 4 năm qua, NEU League về cơ bản đã đạt được những mục tiêu đặt ra. Đó là cung cấp môi trường rèn luyện chuyên nghiệp cho sinh viên, nâng cao hình ảnh, uy tín của giải đấu. Dù còn những khó khăn liên quan đến cơ sở vật chất, lịch thi đấu, nhưng chúng tôi sẽ nỗ lực khắc phục. Tôi hy vọng mô hình thi đấu kiểu league sẽ nhân rộng trong các trường, để sinh viên có phong trào bóng đá sâu rộng.Có phải giám thị coi thi là... đáng sợ?
Cô gái vàng Kickboxing Việt Nam Nguyễn Thị Hằng Nga dẫn đầu đoàn rước đuốc
Món bánh gây thương nhớ ở Quảng Bình du khách nên nếm thử một lần
Yamaha Grande tiết kiệm nhiên liệu hơn (1,69 lít/100 km) so với Yamaha Fazzio (1,85 lít/100 km)
Ngày 11.2, Ban Quản lý khu du lịch núi Bà Đen cho biết đã phối hợp cùng cơ quan chức năng làm việc với chủ bãi giữ xe gần khu du lịch núi Bà Đen do thu tiền cao hơn nhiều lần so với mức giá theo quy định. Trước đó, ngày 8.2, chị P.U.N (khách du lịch) đã phản ánh trên mạng xã hội về việc bị hộ kinh doanh bãi giữ xe Phương Mai (P.Ninh Thạnh, TP.Tây Ninh, Tây Ninh) thu phí giữ lên đến 150.000 đồng/ô tô. Mức phí này cao hơn nhiều so với mặt bằng chung trong khu du lịch (20.000 đồng/ô tô). Ngoài ra, bãi giữ xe không niêm yết giá và không cung cấp hóa đơn thu phí.Trao đổi với PV Thanh Niên, đại diện Ban Quản lý khu du lịch núi Bà Đen cho biết, sau khi tiếp nhận thông tin phản ánh, ngày 10.2, ban quản lý đã liên hệ với chị P.U.N để xác minh thông tin và chuyển toàn bộ vụ việc đến cơ quan chức năng có thẩm quyền để xử lý theo quy định.Trình bày với cơ quan chức năng, ông Lê Thanh Tâm (người trực tiếp thu tiền tại bãi giữ xe) thừa nhận có thu 150.000 đồng của chị P.U.N, tuy nhiên lúc chị N. lấy xe ra, ông Tâm không kịp thối tiền thì chị N. đã đi mất. Ngay sau đó, đoàn kiểm tra đã yêu cầu ông Võ Đức Dũng (chủ bãi giữ xe Phương Mai) trong thời gian tới thực hiện thu phí giữ xe theo đúng quy định pháp luật. Ngoài ra, chủ bãi xe phải có niêm yết giá đầy đủ, đồng thời trả lại tiền chênh lệch cho chị P.U.N.
Tài xế đối tác của Xanh SM Platform được chia sẻ doanh thu tới 80%
Trên Sydney Morning Herald, Ben Groundwater viết: Bây giờ là 7 giờ sáng ở TP.HCM, không khí mát mẻ và trong lành, tôi thức dậy và nghĩ về việc sẽ ăn gì. Và món Việt đầu tiên xuất hiện trong đầu là phở.Không gì thỏa mãn hơn thế này, ngồi ở một chiếc bàn ọp ẹp giữa đám đông trong thành phố nhộn nhịp nhất đất nước vào sáng sớm, mùi khói xe máy gần như bị che lấp hoàn toàn bởi mùi húng quế xé nhỏ và nước dùng cực kỳ đặc trưng ngay trước mặt.Tôi đã ăn rất nhiều phở. Món phở Việt Nam có sự cân bằng hoàn hảo, nước dùng có hương vị thảo mộc và thơm, sợi phở trơn và dai, với thịt bò vừa chín, giá giòn, hành tây cắt mỏng, húng quế tươi và nhiều loại rau thơm khác. Tôi hiểu phở và tôi thích phở.Nhưng đây là món phở ngon nhất mà tôi từng ăn.Đó là phở Phú Vương, có trong danh sách giới thiệu của Michelin, không hẳn là nhà cung cấp phở cơ bản nhất của TP.HCM, nhưng chắc chắn không phải là nhà hàng sang trọng nhất. Bàn inox, ghế nhựa, dịch vụ bình dân. Nhưng nước dùng thì ngon đến kinh ngạc, tuyệt vời.Tôi có chưa đầy 48 giờ ở thành phố này trước khi lên du thuyền trên sông Mekong để đến Phnom Penh, và tôi dự định sẽ ăn thật nhiều món ngon ở Sài Gòn. Đây là thành phố có một số món ăn ngon nhất, có giá chỉ hơn vài đô la một chút...Tôi đến thành phố vào một buổi tối chỉ đủ thời gian để nhận phòng khách sạn của mình, Fusion Original Saigon Centre, rồi đi trên vỉa hè đông đúc hướng đến quán ăn Cô Liêng ở quận 3, cũng là nơi được giới thiệu trong danh sách Michelin.Quán ăn cũ kỹ, giản dị của Sài Gòn, với lò nướng than, tủ kính trưng bày ở phía trước và cách bày trí bàn ăn cơ bản trong không gian chật hẹp. Món đặc sản là bò lá lốt, với thịt bò xay ướp gia vị được gói trong lá lốt và nướng, ăn kèm với các loại rau thơm, rau ngâm chua và bánh tráng mỏng.Kết quả là ngọt, chua, mặn và mùi khói trộn lẫn tạo thành vị đặc trưng hoàn hảo của một phần ẩm thực Việt Nam, và cũng là loại phần ăn cực kỳ thanh nhã, đủ chỗ để bạn có thể ăn thêm một món khác.Vì thế, tôi nhất định phải ăn bánh mì.May mắn thay, bánh mì Huỳnh Hoa chỉ cách đó một đoạn đường. Tôi gọi ổ bánh mì truyền thống nhân pate, sốt mayonnaise, nhiều lát thịt heo xông khói, củ cải muối và cà rốt, và món chà bông heo đặc trưng của quán.Sáng hôm sau, tôi lại tiếp tục đi bộ đến Trung Nguyên Legend, một quán cà phê gần khách sạn lúc 6 giờ sáng để uống cà phê sữa đá, hay còn gọi là cà phê Việt Nam với sữa đặc và đá. Đây là cách tuyệt vời để bắt đầu một ngày mới.Quay lại khách sạn, tiệc buffet của nhà hàng có món phở bò tươi ngon, một tô phở cỡ vừa chứa đầy đủ mọi thứ bạn có thể mong đợi.Vài giờ sau, tôi thấy mình đang ở một nơi ám khói bụi của Đa Kao, quận 1, trên đường Nguyễn Cảnh Chân - nơi bán bún riêu tấp nập.Đây không phải là món dành cho người yếu tim: nước dùng được làm từ cà chua và cua nước ngọt, bún gạo hay bánh đa, thịt heo và da heo cắt miếng, hoa chuối cắt nhỏ, rau thơm tươi và tiết heo luộc trên cùng. Tôi chắc chắn đã tỉnh táo rồi, sau khi ăn một tô bốc khói.Bữa tối sau đó là bánh canh cua, một loại súp cua đặc với sợi bánh dai, tại bánh canh cua 87 ở quận 1.Và cuối cùng là ngày hôm sau, món phở tuyệt nhất trong đời tôi. Tôi sẽ ăn một bữa nữa ở phở Phú Vương, thêm một đĩa bánh cuốn với tôm và thịt heo, trước khi vội vã rời khỏi thành phố. Tuy nhiên, món phở sẽ ở lại với tôi mãi mãi, món mà tôi sẽ luôn theo đuổi và không bao giờ quên.