Thị Trấn Củ Cải: Bước tiến mới của thể loại game nông trại
QL13 được coi là "xương sống" nối tỉnh Bình Dương với TP.HCM, được UBND TP đề xuất mở rộng từ năm 2002. Thế nhưng, do hàng loạt vướng mắc về giải phóng mặt bằng, nguồn vốn, cơ chế… nên tuyến đường huyết mạch này ngậm ngùi "gánh còng lưng" mỗi ngày một lượng lớn hàng hóa từ Bình Dương về TP.HCM. Với hơn 13 khu công nghiệp, lượng hàng hóa xuất, nhập khẩu thuộc hàng "khủng", tình trạng ách tắc diễn ra cả ngày lẫn đêm, lan vào cả các đường nối nội đô như Xô Viết Nghệ Tĩnh, Ung Văn Khiêm…Trong phương án do Sở GTVT trình HĐND TP, QL13 nối TP.HCM với Bình Dương, 6,3 km QL13 từ cầu Bình Triệu đến cầu Vĩnh Bình sẽ được mở rộng lên 60m, đáp ứng 10 làn xe.Trong đó, trên tuyến sẽ xây dựng 3,2 km đường trên cao (cầu cạn) từ nút giao Bình Triệu đến nút giao Bình Phước, với vận tốc thiết kế 80 km/giờ. Bên dưới, đường song hành mỗi bên rộng 3 làn xe, tốc độ tối đa 60 km/giờ.Tại các nút giao quan trọng như cầu Bình Lợi và nút giao Bình Phước, dự án sẽ bổ sung hầm chui hai chiều để tăng khả năng lưu thông. Cầu Vĩnh Bình ở cuối tuyến cũng được mở rộng lên 10 làn xe, đảm bảo kết nối thông suốt giữa TP.HCM và Bình Dương.Đáng chú ý, so với thời điểm đề xuất dự án cách đây hơn 20 năm, tổng mức đầu tư mở rộng tuyến đường huyết mạch này đã tăng hơn 5 lần, chủ yếu do chi phí giải phóng mặt bằng. Cụ thể, năm 2002, chi phí giải phóng mặt bằng trên toàn dự án chỉ mất khoảng 2.500 tỉ đồng, tổng vốn đầu tư hơn 4.000 tỉ đồng. Sau 18 năm (khi Sở GTVT trình chủ trương thực hiện năm 2021), tổng mức đầu tư dự án tăng lên tới 9.992 tỉ đồng, trong đó chi phí giải phóng mặt bằng đội lên 8.176 tỉ đồng. Đến nay, với phương án đã được chính thức thông qua, tổng mức đầu tư sơ bộ của dự án là 21.724 tỉ đồng, trong đó chi phí giải phóng mặt bằng và di dời hạ tầng kỹ thuật chiếm hơn 15.200 tỉ đồng (khoảng 15,6ha đất sẽ bị thu hồi làm dự án, ảnh hưởng đến 1.155 hộ dân). Chi phí xây lắp và thiết bị khoảng 4.331 tỉ đồng, phần còn lại dành cho quản lý dự án, lãi vay và các chi phí dự phòng khác.Trong cơ cấu tài chính, ngân sách TP.HCM sẽ tham gia khoảng 14.707 tỉ đồng (70% tổng mức đầu tư) để bồi thường, giải phóng mặt bằng và tái định cư. Phần còn lại do nhà đầu tư đóng góp với số vốn khoảng 6.303 tỉ đồng (30%), thời gian khai thác, thu phí hoàn vốn dự kiến kéo dài 21 năm 4 tháng.Theo kế hoạch, công tác giải phóng mặt bằng sẽ bắt đầu từ quý 3 năm nay, thủ tục lựa chọn nhà đầu tư sẽ thực hiện song song. Quá trình xây dựng dự kiến bắt đầu từ quý 3/2026, hoàn thành và khai thác sau đó 2 năm. Như vậy, muộn nhất tới cuối năm 2028, giấc mơ xóa nút cổ chai QL13 của người dân TP.HCM sẽ thành hiện thực, sau 26 năm chờ đợi.Tuyển sinh lớp 10 TP.HCM năm 2024: Nơi nào chỉ xét tuyển, không phải thi?
Gia đình của bà Nguyễn Thị Hằng (ở Q.4) là gia đình đông con nhất trong số các hộ tham gia chương trình "Gia đình Việt với sinh viên Lào và Campuchia đang học tập tại TP.HCM" của Ủy ban MTTQ Việt Nam TP.HCM.Trước khi tham gia chương trình này, bà Hằng đã có "kinh nghiệm ngoại giao" từ việc đỡ đầu các sinh viên từ các nước Campuchia, Myanmar, tham gia chương trình Tàu thanh niên Đông Nam Á và Nhật Bản (SSEAYP).Bà Hằng kể rành rọt tên của 6 bạn sinh viên người Lào trong nhà, trong đó 4 nữ tên Keo, Lona, Duangmany, Loungtavan và 2 nam là Nando, Xaiyaphone."Nói là nhà có 6 đứa con nhưng thỉnh thoảng các con kéo bạn bè qua chơi, nhà lên tới 20 người. Các con cũng gọi tôi là mẹ luôn. Nhà đông vui lắm", bà Hằng nói.Theo bà Hằng, lúc mới về gia đình, các con còn lạ lẫm, chưa quen tiếng Việt, chưa thích nghi được hết với phong tục, tập quán của người Việt. Do đó, miễn có chương trình thì bà đều cố gắng tạo điều kiện, rủ rê các con tham gia.Qua mấy năm, tình cảm mẹ con cứ tăng dần. Chuyện học hành, ăn ở, cho tới những chuyện thầm kín của cá nhân như yêu ai, mến ai, các con cũng đều thỏ thẻ với mẹ Hằng.Các bạn sinh viên đều gật gù với nhau rằng mẹ Hằng nấu ăn rất ngon, trình độ trang trí món ăn của bà Hằng không kém gì các nhà hàng cao cấp.Loungtavan (quê ở Vientiane) cho hay cô cũng thường tham gia với mẹ nhiều cuộc thi nấu ăn và "ẵm" nhiều giải thưởng về nấu ăn.Trong sinh hoạt thường ngày, hầu như khi rảnh là cô ở nhà mẹ Hằng, thích mẹ làm chả giò, bún thịt nướng, bún bò nhất. Thỉnh thoảng, cô và các anh chị em khác cũng vào bếp và nấu cho mẹ những món truyền thống của người Lào.Điều cô thấy thích nhất ở Việt Nam và đặc biệt ở TP.HCM là tính cách con người sống bao dung, đơn giản và hiếu khách. Hạ tầng, chất lượng sống của TP.HCM cũng phát triển mỗi ngày. Gắn bó với một thành phố cởi mở và một gia đình người Việt luôn chào đón, chia sẻ với mình là điều mà Loungtavan cảm thấy trân trọng.Về phần mình, bà Hằng cũng bày tỏ lòng biết ơn khi có các con đồng hành trong cuộc sống. Bà không chỉ chăm sóc, dạy dỗ mà còn học hỏi nhiều điều từ các con, đặc biệt là về văn hóa và ẩm thực."Tôi cũng được sang Lào, đến các cơ quan ngoại giao của nước Lào, tôi ý thức đây là công việc quan trọng, có trách nhiệm với các con, và góp phần vun đắp cho tình hữu nghị vững bền giữa hai nước. Tôi mong là sẽ có thêm nhiều gia đình dang rộng vòng tay để chào đón, giúp đỡ, tạo điều kiện cho các bạn sinh viên Lào, Campuchia đến Việt Nam học tập", bà Hằng cho hay.Chhey Vorn (quê ở Siem Reap, Campuchia) mới sang TP.HCM học được 2 năm. Hiện giờ Vorn là sinh viên năm hai của Trường ĐH Nguyễn Tất Thành.Nói tiếng Việt khá rành rõi, Vorn kể gia đình mình có đông anh chị em và cha mẹ rất mong em sẽ ráng học thành tài. Biết ngành y tại TP.HCM rất phát triển, Vorn quyết định sang Việt Nam du học và được gia đình hết lòng ủng hộ."Lúc mới sang, tôi nhớ nhà nhiều lắm. Nghe bạn bè khen về chương trình gia đình Việt, tôi đăng ký tham gia ngay để hiểu hơn về văn hóa, con người nơi đây và dần quen với cuộc sống ở đất nước mới", Vorn nhớ lại.Từ ngày vào nhà của mẹ Diệp Thị Kim Hiền (Q.4), Vorn cảm giác như có gia đình ruột thịt ở bên cạnh và bớt chơi vơi vì nỗi nhớ nhà."Có mẹ đỡ đầu, tôi được mẹ dắt đi tham gia nhiều hoạt động văn hóa, đi du lịch, thăm chùa chiền… Đặc biệt, mẹ Hiền nấu ăn rất ngon. Tôi rất thích ẩm thực Việt Nam, và món khoái khẩu nhất của tôi là bún riêu", Vorn chia sẻ.Vorn nói vui rằng mình có tận hai nhà, ở hai quốc gia. Và điều động viên cô nhất chính là ở đất nước nào, cô cũng được yêu thương. Khi về Campuchia, cô cũng nhớ mẹ Hiền nhiều như lúc ở TP.HCM mà nghĩ về gia đình ruột thịt vậy.Khi được hỏi về dự định sau khi ra trường, Chhey Vorn cho biết cô tính về lại Campuchia để đóng góp cho quê hương. Dù đi đâu, những kỷ niệm, thời tuổi trẻ được gắn bó với con người Việt Nam chắc chắn là hành trang cho sự nghiệp của cô sau này.Ngoài Vorn, bà Hiền còn nhận đỡ đầu cho một sinh viên Campuchia khác. Bà nói các em lúc mới sang TP.HCM thấy rất lạ."Mình là một người mẹ, đã nhận các con rồi thì mình phải có trách nhiệm, giúp đỡ các con quen với cuộc sống ở nơi này để các con yên tâm học tập. Vào cuối tuần thì tôi cũng dắt các đi ăn uống, đi chơi để các con có thể hiểu thêm về đất nước Việt Nam. Cũng có khi các con kéo về nhà mẹ, tôi chỉ các con nấu ăn. Cũng rất vui, tôi xem các con như con ruột của mình", bà Hiền kể.Chia sẻ về lý do tham gia nhận đỡ đầu cho các em, bà Hiền nói bà tình cờ biết đến chương trình và thấy rằng đây là hoạt động rất hay, giúp gắn kết tình hữu nghị giữa 3 nước Việt Nam, Lào, Campuchia."Các con cũng dạy tôi rất nhiều thứ. Chúng tôi ngồi kể cho nhau nghe về văn hóa của mỗi quốc gia và qua đó, tôi cũng biết được nhiều món ăn của người Campuchia. Có lần các con nấu cho tôi món Num Banh Chok là món bún truyền thống rất nổi tiếng của Campuchia. Ăn rất ngon", bà Hiền nhớ lại.Theo ông Ngô Thanh Sơn, Phó chủ tịch Ủy ban MTTQ Việt Nam TP.HCM, năm 2024 có 95 gia đình Việt, 127 sinh viên Lào và 35 sinh viên Campuchia tham gia chương trình Gia đình Việt với sinh viên Lào, Campuchia đang học tập tại TP.HCM.Ngoài các hoạt động chính của Ủy ban MTTQ Việt Nam TP.HCM như tổ chức giao lưu gia đình Việt Nam - Campuchia và hỗ trợ kinh phí hơn 748 triệu đồng cho các gia đình nuôi thì những tổ chức chính trị - xã hội của TP.HCM đã triển khai nhiều sự kiện ý nghĩa cho các gia đình và sinh viên. Qua đó, chương trình ngày càng được cải thiện về chất lượng, để lại ấn tượng tốt đẹp và góp phần thắt chặt tình hữu nghị giữa các quốc gia.
Quy trình, thủ tục cấp phiếu lý lịch tư pháp
Schmidt có nhiều lợi thế để trở thành trung vệ chất lượng ở V-League. Anh cao 1,85 m, sở hữu thể hình ấn tượng và có tư duy chơi bóng hiện đại nhờ việc được trải nghiệm môi trường bóng đá tại Đức, nơi anh sinh ra và lớn lên. Tuy nhiên, mọi chuyện không đơn giản khi anh quyết định trở về quê hương. Năm 2017, trong lần đầu thử sức môi trường bóng đá VN, cầu thủ sinh năm 1994 đã thất bại. Anh không thể hiện được nhiều khi thử việc tại CLB Hải Phòng và đương nhiên không được ký hợp đồng.Thực tế, chất lượng chuyên môn của Schmidt không đến nỗi tệ nhưng nếu ký hợp đồng với anh thời điểm đó, CLB Hải Phòng mất đi một suất ngoại binh vì trung vệ này chưa có quốc tịch VN. Đội bóng đất cảng sau đó giới thiệu anh cho CLB Than Quảng Ninh nhưng cũng không thành công. Đến đầu năm 2018, mọi chuyện cũng chẳng tiến triển gì. Anh tìm kiếm cơ hội ở CLB Quảng Nam nhưng lại không may dính chấn thương. Phải đến giai đoạn 2 của mùa giải 2018, Schmidt được CLB Hải Phòng chính thức chiêu mộ khi đã có quốc tịch VN. Ngay lập tức, anh được trao cơ hội đá chính và chơi ấn tượng, trở thành trụ cột của đội bóng này.Schmidt chia sẻ về giai đoạn khó khăn khi mới trở lại VN: "Tôi mất vài năm để có được quốc tịch VN. Đó là một hành trình khá dài nên tôi rất hạnh phúc khi cuối cùng cũng cầm được trên tay tấm hộ chiếu VN. Điều này có ý nghĩa rất lớn đối với tôi".Anh nói thêm về chuyên môn: "Bóng đá VN rất khác với bóng đá châu Âu. Bạn phải thay đổi rất nhiều để thích nghi, đáp ứng các yêu cầu về mặt chuyên môn. Tôi mất kha khá thời gian để làm quen đấy. Tôi học được rất nhiều điều khi thi đấu tại V-League. Giờ đây, giải đấu đang được cải thiện chất lượng qua từng ngày, từng mùa giải. Tôi thực sự hạnh phúc khi trở thành một phần của giải đấu cao nhất VN".Nhờ được nhập tịch VN, Schmidt có cơ hội thi đấu tại V-League, được gia nhập CLB Bình Định ở thời kỳ đội bóng đất võ hưng thịnh nhất và được góp mặt ở đội tuyển VN dưới thời HLV Park Hang-seo. Anh vẫn còn giữ nguyên sự xúc động khi kể về lần đầu tiên được triệu tập lên đội tuyển VN và ra sân ở trận giao hữu với Afghanistan (năm 2022): "Tôi biết ơn HLV Park vì cơ hội được khoác lên mình màu áo đội tuyển, thật tuyệt vời. Tôi hạnh phúc khi được là một phần của tập thể đoàn kết, với những cầu thủ đẳng cấp có cùng chí hướng. Trong những buổi tập, chúng tôi đều tập luyện cực kỳ nghiêm túc, tập trung để cống hiến cho màu cờ sắc áo. Đó cứ như một giấc mơ vậy. Tôi cũng muốn cảm ơn Liên đoàn Bóng đá VN đã nỗ lực để trao cơ hội cho những cầu thủ Việt kiều như tôi".Sau hơn 6 năm sinh sống tại VN, có lẽ bên trong trung vệ Việt kiều Đức này là một Bùi Đức Duy (tên VN của anh) chứ không phải Schmidt. Anh bộc bạch: "Ngay từ khoảnh khắc đầu tiên đặt chân đến mảnh đất này, tôi đã có một cảm giác rất quen thuộc, rất ấm áp và tôi muốn sinh sống tại VN. Tôi muốn khám phá bản thân mình, tìm hiểu về nền văn hóa mà cha tôi thuộc về, và đó cũng là nơi tôi thuộc về. Bây giờ, những cảm giác đó được nuôi dưỡng và lớn hơn nhiều. Mỗi ngày, tôi đều cảm thấy biết ơn vì được sống ở VN. Cuộc sống ở đây tốt hơn ở Đức nhiều. Mọi người đều ấm áp, tử tế, tốt bụng. Thời tiết ở đây cũng rất đẹp, dù đôi lúc có hơi nóng một chút, làm cho bạn luôn muốn nở một nụ cười mỗi khi thức dậy. Tôi cảm thấy đời đẹp hơn nhiều khi ở VN. Tôi rất yêu VN, yêu những thành phố, yêu biển, núi, những cung đường kỳ vĩ ở Hà Giang, những bãi cát ở Mũi Né… và rất nhiều địa danh khác".Bản thân Schmidt cũng tích cực học tiếng Việt để cải thiện khâu giao tiếp với đồng đội trên sân. Anh cho biết mình tiến bộ rất nhiều so với thời còn khoác áo CLB Hải Phòng hay Bình Định. Anh có thể giao tiếp trong cuộc sống hằng ngày một cách thoải mái, hiểu khoảng 80 - 90% những gì người khác nói, tùy theo chủ đề. Và đương nhiên, anh học tiếng Việt để sinh sống lâu dài ở VN.Schmidt dành cho VN rất nhiều lời có cánh: "Như tôi đã nói, tôi rất yêu văn hóa, tôi yêu mọi thứ ở VN. Không khí gia đình, các đồng đội luôn đoàn kết. Tôi được là chính mình ở VN. Tôi được chấp nhận mọi khuyết điểm. Tôi cũng thích ẩm thực VN nữa. Tôi có nhiều sự lựa chọn, nhiều cơ hội phát triển sự nghiệp. Đối với tôi, VN là đất nước mà tôi luôn muốn được gắn bó mỗi ngày. Tôi muốn tiếp tục làm việc ở đây. Tôi đã xác định rằng sau khi giải nghệ, tôi tiếp tục sống ở mảnh đất này. Còn chuyện tương lai, tôi chưa biết điều gì sẽ xảy ra. Tôi không chắc có làm HLV hay không nhưng chắc chắn rằng dù chuyện gì xảy ra đi nữa, tôi vẫn sẽ định cư tại VN. Ở đây, tôi được là chính mình hơn bất cứ đâu. VN là tổ ấm".Anh chia sẻ thêm: "Tôi có nhiều sự thay đổi tích cực khi sống ở VN. Nơi đây cho tôi những thứ mà mình hằng mơ ước. VN luôn đặc biệt, cho tôi những cảm giác mà không thể diễn tả bằng lời. Tôi muốn lấy vợ VN không ư? Đương nhiên là có. Nhưng tôi nghĩ để tìm được một người phù hợp cũng không đơn giản.Hãy để thời gian trả lời cho chuyện này". (còn tiếp)
Sau đó, đội tuyển bóng đá Trường ĐH Kinh tế Quốc dân tiếp tục tham dự vòng chung kết giải Sinh viên toàn quốc dành cho sân 7 tại Nha Trang trong tháng 12.2022 do Vietfootball và Liên đoàn Bóng đá Việt Nam đồng tổ chức. Mục tiêu của đội là vượt qua vòng bảng và phải để lại những hình ảnh đẹp nhất trong mắt cổ động viên nơi xứ biển Nha Trang. Chung cuộc, đội cán đích ở vị trí thứ 4.
'Ép' thanh toán qua ngân hàng
Ở làng hoa Thái Phiên (P.12, TP.Đà Lạt), nhiều nhà vườn phấn khởi thu hoạch, đóng thùng chuyển hoa đi TP.HCM và các tỉnh để kịp phục vụ dịp đại lễ Phật đản. Hiện nay, thương lái mua các loại hoa cúc như đại đóa, kim cương, saphia với giá từ 35.000 - 40.000 đồng/bó 10 cành, tăng gấp đôi so với ngày thường (chỉ từ15.000 - 20.000 đồng/bó). Giá hoa cúc chùm hiện cũng ở mức từ 18.000 - 20.000 đồng/bó 5 cành tùy màu, tăng gần gấp đôi so với trước.