Thuỳ Anh trong “Đừng nói khi yêu” lên phim kín đáo, ra phố khoe visual cực cháy
Các dãy trọ gần các khu công nghiệp ở Q.Bình Tân được coi là "thủ phủ nhà trọ" ở TP.HCM, tập trung công nhân, lao động tự do đến thuê. Xóm trọ trên đường Trần Thanh Mại (Q.Bình Tân) rộn ràng tiếng cười đùa, vui chơi của trẻ con. Ba mẹ không ở nhà, các em tự bày trò chơi với nhau, thỉnh thoảng có tiếng dặn dò cẩn thận của ông quản lý ở phòng đầu tiên của dãy trọ. Ông là Nguyễn Văn Sang (69 tuổi, quê ở Tiền Giang), quản lý dãy trọ đến nay đã 15 năm. Chia sẻ với Thanh Niên, ông Sang nói rằng khi còn trẻ, ông làm thợ hồ, dãy trọ ở hiện tại cũng là công trình ông từng làm. Do tuổi cao, không còn sức để làm thợ hồ và được chủ nhà tin tưởng, ông nhận làm quản lý dãy trọ. Căn phòng nhỏ chưa đến 8 m2 chất đầy bình nước để người thuê đến đổi, có thêm chiếc võng nằm nghỉ và chiếc tivi cũ kỹ là nơi ở của ông Sang. 15 năm qua, chưa năm nào ông về nhà ăn tết dù ở quê vẫn còn bà xã.Ông Sang có hai người con nhưng người con trai đầu mất cách đây không lâu. Với ông, tết cũng như ngày thường thậm chí vắng vẻ hơn vì người thuê trọ về quê cùng gia đình, người thân. Tuy nhiên, ông không thấy buồn vì đã quá quen cuộc sống một mình suốt bao năm qua. Chủ nhà trả ông Sang mỗi tháng 5 triệu đồng, không tính tiền phòng, dù không nhiều nhưng ông đủ trang trải khi về già. Dãy trọ có 88 phòng, được mọi người thuê gần hết, hằng ngày họ làm công nhân tại các công ty trên địa bàn. "Một mình tôi ăn tết ở đây, bao năm như vậy rồi nên thấy cũng bình thường. Tết cũng như ngày thường, người ở miền Tây họ về quê ăn tết, một số người ở xa quá họ cũng đành ở lại phòng trọ. May mắn tôi vẫn khỏe, không hay bệnh vặt nên không có gì đáng lo ngại. Tôi về quê ăn tết phòng trọ sẽ không có ai trông, phải ở lại đảm bảo an toàn cho cả xóm trọ", ông Sang bày tỏ. Chị Nguyễn Thị Trường (39 tuổi, quê ở Nghệ An) cũng quyết định ở lại TP.HCM ăn tết vì không đủ chi phí cho cả gia đình về quê. Hơn nữa, dịp 30.4 vừa qua, mẹ bị tai nạn, chị phải về chăm sóc nên hiện không có đủ điều kiện để về. Làm công nhân hơn 15 năm, thu nhập hàng tháng của chị dành dụm để nuôi hai con (con đầu học lớp 9, con thứ hai học lớp 4) ăn học và trang trải chi tiêu hằng ngày. Ở lại xóm trọ, chị Trường ngậm ngùi khi nhìn cảnh hàng xóm xách vali về quê. Dù vậy, chị vẫn cố kìm nén để nước mắt không rời, tự dặn mình ở lại để dành dụm tiền lo cho các con. Với chị, tương lai của hai con là trên hết nên chấp nhận chịu khổ để các con được học hành đầy đủ. "Ở xa quê, xa cha mẹ không về quê ăn tết được cũng tủi thân lắm. Giờ về ăn tết cũng được nhưng sợ ra năm vào không có tiền tiêu xài nên đành gửi cho cha mẹ 3 – 4 triệu động viên. Ở lại, tết cũng như ngày thường, thậm chí trống vắng hơn", người phụ nữ nói. Qua báo Thanh Niên, chị mong muốn gửi lời chúc từ xa đến cha mẹ, người thân ở quê bằng tất cả tấm lòng chân thành, trân quý. "Cha mẹ tôi quê ở Nghệ An còn quê chồng ở Quảng Nam. Tôi mong cho cha mẹ hai bên khỏe mạnh, sống lâu với con cháu và sẽ cố gắng kiếm tiền để về thăm cha mẹ. Tôi nhớ cha mẹ nhiều lắm". Ông Trần Thanh Phong (quê ở TP.Cao Lãnh, Đồng Tháp) lên TP.HCM thuê trọ, buôn bán quần áo kiếm sống. Năm nay khoảng 28 tết, sau khi công nhân về quê, ông cũng dọn dẹp hàng hóa, xách vali về nhà ăn tết. Dù khó khăn đến mấy, ông cũng đi xe máy về đón tết với gia đình. Không có tiền thưởng như công nhân, ông hy vọng tháng cuối năm thu nhập nhiều hơn để có tiền trang trải dịp tết. "Về quê có cha mẹ, anh em hơn nữa quê tôi cũng không quá xa nên đi lại dễ dàng. Hồi xưa tôi cũng đi làm công nhân, buôn gạo, buôn trái cây… làm đủ nghề. Dù thu nhập ra sao tôi cũng cố gắng về quê vì tết là dịp cả gia đình sum vầy. Tôi nghĩ rằng, tiền sang năm mới có thể kiếm được nên tốn bao nhiêu cũng về quê, trân quý khoảnh khắc sum họp gia đình", người đàn ông nói.Chiến sự Ukraine ngày 764: Nga 'có bằng chứng' Kyiv liên quan vụ khủng bố nhà hát
Quả là bất ngờ đối với khán giả, bởi mỗi kịch bản đều rõ ràng về tư liệu, tinh tế về tâm lý, lời thoại chỉn chu, đẫm chất văn học, thậm chí nhiều đoạn còn giàu kịch tính. Mỗi nhân vật chỉ có 10 phút thể hiện nhưng dẫn khán giả đi say mê và cảm động trong vòng xoáy lịch sử, thân phận đắng cay. Một Bùi Thị Xuân trước khi chết mang theo nỗi đau của người vợ, người mẹ vì không cứu được chồng con, nghe tiếng thét của con mà đứt từng khúc ruột. Một Trần Cảnh bỏ hoàng cung lên núi ẩn mình, đau lòng nhớ Lý Chiêu Hoàng thanh mai trúc mã, nhưng rồi cũng phải trả áo cà sa trở lại trong vòng tay của Trần Thủ Độ, bởi gánh nặng non sông, bởi quân xâm lược đang lăm le bờ cõi. Một Võ Tánh trước khi tuẫn tiết theo thành đã nhẹ nhàng cúi xuống thắt dây giày cho quân sĩ, gài lại cúc áo cho người lính từng xông pha trận mạc với mình, và tha thiết yêu cầu Trần Quang Diệu tha cho quân lính, chỉ mình hy sinh là đủ. Một An Tư công chúa vui mừng khi Đại Việt thắng được Thoát Hoan, nhưng bà không muốn theo chồng về đất Bắc, mà kiên quyết chết trên mảnh đất quê nhà, chỉ để lại nấm mồ vô chủ và câu hỏi nhói lòng "không biết sau này ai còn nhớ đến An Tư?"… Và nước mắt khán giả đã rơi xuống...
‘Chữa sạch triệu chứng vảy nến giờ đây là chuyện rất bình thường’
Đại hội thể thao sinh viên Việt Nam (VUG) từ lâu đã là sân chơi quen thuộc của các bạn học sinh, sinh viên yêu thích thể thao trên cả nước.
Theo đó, cả 2 mẫu xe cùng sử dụng loại động cơ điện một chiều không chổi than. Động cơ trên Yamaha Neo's cho công suất định danh ở mức 2.000 watt, nhỉnh hơn đôi chút so với VinFast Klara S. Tuy nhiên, mẫu xe nhà VinFast là có thể cho công suất tối đa lên tới 3.000 watt, so với mức 2.300 watt trên Neo's.
TLBB2 VNG: Phái cận chiến xoay chuyển giang sơn tại Phiên bản mới Tứ Đại Thiên Long
Cũng có cảm giác khó chịu và chán nản nếu không được sử dụng Facebook, Nguyễn Thanh Hậu, sinh viên năm nhất, Trường ĐH Khoa học xã hội và nhân văn TP.HCM, cho biết: “Một ngày mình sử dụng Facebook khá nhiều. Sáng ngủ dậy việc đầu tiên là mình cầm điện thoại vào Facebook. Mình dùng mạng xã hội này để đăng ảnh, đọc tin tức, nhắn tin với bạn bè, liên lạc cho người thân. Trong tất cả các nền tảng mạng xã hội thì mình sử dụng Facebook nhiều nhất. Nếu một ngày không được dùng Facebook chắc sẽ rất chán”.
