Hyundai Elantra 2023 có gì để ‘thách thức’ Honda Civic?
Trong kỳ nghỉ lễ dài ngày nhiều người thoải mái ngủ nghỉ, vui chơi, thức khuya, dậy muộn… lịch sinh hoạt bị xáo trộn. Vì vậy, sau khi hết kỳ nghỉ phải quay lại với công việc, học tập, thích nghi lại với thói quen sinh hoạt thường ngày, nhiều người cảm thấy uể oải, mệt mỏi là điều dễ hiểu.Cảnh bốc mộ tập trung ở nghĩa trang lớn nhất TP.HCM: Người sống ngay Bình Hưng Hòa nói gì?
“Mình thường xuyên sử dụng xe buýt số 10 để di chuyển từ ký túc xá ĐH Quốc gia TP.HCM đến Bến xe miền Tây để đón xe khách về quê. Trước đây, xe buýt số 10 rất cũ kỹ, ghế ngồi bị bong tróc, máy lạnh lúc có lúc không… Bây giờ xe này đã được thay đổi, ghế ngồi, hệ thống máy lạnh được cải thiện rất tốt. Ngồi trên xe mới thoải mái lắm. Mình yên tâm lựa chọn xe để di chuyển”, Đỗ Thiên Phúc, sinh viên Trường ĐH Bách khoa TP.HCM, chia sẻ.
Côn Đảo và những chuyện đi lại ngày trước ít biết
Đó là bàn thắng rất đẹp, gọn gàng nhưng hiểm hóc đến từ pha dàn xếp tấn công quen thuộc, khi Quế Ngọc Hải cứa bóng vừa tầm để Tiến Linh chạy cắt mặt và lắc đầu lạnh lùng vào góc xa. Chỉ một nhịp phối hợp, hàng thủ số đông của CLB Quảng Nam đã bị đánh bại, cho thấy sự ăn ý đặc biệt của bộ đôi CLB Bình Dương. Bàn thắng nâng tỷ số lên 2-0 ở phút 75 của Tiến Linh giúp CLB Bình Dương dễ thở hơn rất nhiều sau hiệp 1 bế tắc trước quyết tâm của CLB Quảng Nam. Trước đó, cũng chính Quế Ngọc Hải đã kiến tạo để Janclesio mạnh mẽ đánh đầu mở tỷ số ở phút 67. Cũng phải nói lời tiếc nuối cho CLB Quảng Nam vì nếu quả phạt đền của Samson thành công thì có lẽ kịch bản trận đấu đã khác, khiến bàn gỡ phút 90+8 của Atshimene không đủ giúp đội nhà giữ lại 1 điểm khi thua chung cuộc 1-2.100 bàn thắng của Tiến Linh trong sự nghiệp chuyên nghiệp bao gồm 25 bàn cho đội tuyển VN và 75 bàn cho CLB Bình Dương (67 bàn V-League, 7 bàn Cúp quốc gia và 1 bàn AFC Cup). Ở tuổi 27, thủ quân CLB Bình Dương đang là thủ lĩnh đáng tin cậy ở cả trong lẫn ngoài sân cỏ cho các đồng đội. Pha lập công trên sân Tam Kỳ cũng giúp Tiến Linh tạm vượt lên dẫn đầu danh sách dội bom V-League 2024 - 2025 với 8 bàn thắng, xếp trên Xuân Son, Lucas và Leo Artur.Cũng trong chiều 9.2, lão tướng Nguyễn Văn Quyết có cú đúp đẹp mắt (phút 25, 65) giúp CLB Hà Nội đánh bại SLNA 2-0. CLB Hà Nội đã có chiến thắng xứng đáng trong ngày các nội binh và dàn ngoại binh Luka, Joao Pedro chơi đều chân. Chính Joao Pedro khi vào sân thay người đã ghi bàn ấn định chiến thắng 3-0 ở phút 86, giúp CLB Hà Nội tạm xếp hạng 4 với 20 điểm.Trong khi đó, SLNA (9 điểm) đã trở lại vị trí áp chót, nhưng thực tế họ chơi tốt hơn nhiều so với phản ánh của tỷ số chung cuộc. Các học trò HLV Phan Như Thuật đang cho thấy sự lên chân, kết hợp ngày càng nhuần nhuyễn giữa kinh nghiệm của Khắc Ngọc, Văn Khánh, Đình Hoàng, Olaha với dàn cầu thủ trẻ Mạnh Quỳnh, Xuân Tiến, Văn Việt, Long Vũ… Cuộc chiến trụ hạng còn lắm gian truân, nhưng SLNA đang có những chỗ dựa từ chính mình để bước tiếp.FPT Play - Đơn vị duy nhất phát sóng trọn vẹn LPBank V.League 1-2024/25, tại https://fptplay.vn
Theo báo cáo của Phòng CSGT Công an tỉnh Nam Định gửi Cục CSGT Bộ Công an, khoảng 15 giờ ngày 30.1, bà Nguyễn Thị D. (61 tuổi, trú P.Điện Biên, Q.Ba Đình, Hà Nội) lái xe ô tô 7 chỗ mang biển số 30G - 156.XX chở theo 8 người khác di chuyển trên QL21, hướng TT.Cổ Lễ (H.Trực Ninh, Nam Định) về TP.Nam Định (Nam Định). Khi đến Km153+500 QL21 thuộc địa bàn P.Nam Vân (TP.Nam Định) thì chiếc xe húc đổ lan can cứng, lao xuống mương nước cạnh đường.Vụ việc khiến 7 người chết tại chỗ, gồm bà D, ông Nguyễn Đức C. (69 tuổi, chồng bà D), Nguyễn Ngọc A. (36 tuổi, con bà D), Trần Ngọc Minh K. (8 tuổi, con chị Ngọc A), anh Nguyễn Văn T. (39 tuổi, trú H.Thanh Oai, Hà Nội), chị D. (34 tuổi, vợ anh T), Nguyễn Quang M. (2 tuổi).Chị Nguyễn Ngọc Q. (34 tuổi, con bà D) và cháu Nguyễn Ngọc D. (học sinh lớp 6) bị thương, được đưa đi cấp cứu.Bước đầu, Phòng CSGT Công an tỉnh Nam Định xác định chiếc xe 7 chỗ di chuyển tốc độ chậm để rẽ phải rồi tự đâm vào lan can đường và lao xuống mương, không va chạm với phương tiện nào khác.Công an tỉnh Nam Định đang điều tra, làm rõ vụ tai nạn.Theo thống kê của Cục CSGT, trong ngày 30.1 (tỉnh đến 15 giờ ngày 30.1), toàn quốc xảy ra 50 vụ tai nạn giao thông, làm chết 25 người, bị thương 50 người. So với ngày cùng kỳ năm 2024 giảm 41 vụ, giảm 9 người chết và giảm 31 người bị thương.Về kết quả xử lý vi phạm, lực lượng CSGT toàn quốc đã kiểm tra, phát hiện xử lý 3.308 trường hợp vi phạm; tạm giữ 36 xe ô tô, 1.592 xe mô tô, 25 phương tiện khác; tước 191 giấy phép lái xe các loại, trừ điểm 427 giấy phép lái xe.Trong đó vi phạm nồng độ cồn xử lý 1.405 trường hợp; vi phạm về tốc độ 567 trường hợp ; chở hàng quá tải trọng 1 trường hợp; quá khổ giới hạn 2 trường hợp; chở quá số người quy định 12 trường hợp; vi phạm ma túy 6 trường hợp.
SmartPay đẩy nhanh thanh toán không tiền mặt tại Việt Nam
Lần đầu tiên tôi biết về mẹ hình như là lúc lên 4, khi đó ba vừa tốt nghiệp Đại học Nông nghiệp 1 ở Hà Nội về. Đó cũng là lần đầu tiên ba gặp đứa con gái thứ 2 là tôi.Sáng hôm đó, hình như mẹ lúi húi trong bếp, ba bế tôi xuống hỏi: "Em cho ba con anh ăn gì?". Tôi đòi ăn khoai, là hai củ khoai hôm trước ba nói để sáng mai hẵng ăn. Mẹ nói con ăn cơm đi, mẹ ăn khoai rồi. Tôi khóc ăn vạ. Ba bế tôi lên vai nói ra vườn hái cam. Mẹ nhìn theo hai cha con rồi nói: "Có ba về là nhõng nhẽo quá, ở nhà với mẹ có thế đâu…".Tôi không thể nào diễn tả được ánh mắt ấy, chỉ là sau này nhớ lại, ngẫm nghĩ thì hiểu rằng: Đó là lời của một người vợ, người mẹ hạnh phúc.Ba mẹ cưới nhau xong thì ba đi bộ đội rồi giải ngũ, học tiếp cấp 3. Ba bắt đầu ra Hà Nội học đại học thì mẹ có bầu tôi. Trong bốn năm xa cách ấy là bom đạn, thiếu thốn, mẹ một mình làm ruộng, nuôi hai con và chăm sóc ba mẹ chồng. Chừng ấy năm tháng xa chồng của một người vợ trẻ hẳn không ít khó khăn và cả đau khổ. Nhưng, khi có thể dựa đỡ vào chồng, dù chỉ là dỗ đứa con gái hờn dỗi, với mẹ đó là khoảnh khắc hạnh phúc vỡ òa. Cái cảm giác hạnh phúc trên khuôn mặt, ánh mắt mẹ rõ ràng đến nỗi 55 năm sau, tôi vẫn nhớ như in, như thể xem lại một cảnh phim ấn tượng.Mùa đông đầu tiên sau khi đi làm, ba mua cho mẹ một cái áo bông chần màu đen láng mượt. Với quê miền Trung thời đó, chiếc áo là của hiếm. Khi ba đang ở nhà, lúc nào mẹ cũng mặc. Hôm đó, trời lạnh lắm, đi cấy về, mẹ khoe với ba: "Bữa ni ở ngoài đồng ai cũng khen áo đẹp, các chị ấy nói cả làng ni, chưa có ai được chồng mua áo đẹp cho như vậy".Mẹ cười, mắt lấp lánh. Người ta hẳn sẽ hạnh phúc tận cùng khi chỉ yêu, hiến dâng, không chờ đợi, không đòi hỏi và khi được trao đền, thì cảm giác như đó là quà tặng vô giá.Ba tôi đi công tác xa, năm thì mười họa về nhà một bữa. Mỗi lần ba về, trong nhà như có tiệc. Mẹ nấu cho ba những món ngon nhất mà quanh năm mấy mẹ con chẳng mấy khi được ăn. Có con lợn nuôi mấy tháng chờ tết cân cho mậu dịch để lấy lụa, bột mì, ba đòi làm thịt, mẹ đồng ý luôn. Cứ tưởng ba chỉ lấy bộ lòng ăn rồi để các thứ còn lại cho mẹ bán, ai dè ba nói: "Chia ra từng các phần nhỏ, biếu hết bà con quanh nhà".Năm tháng hiện hữu của mẹ ngắn ngủi, nhưng mẹ sống trong chúng tôi và những người biết bà rất dài, rất lâu với một khuôn mặt hạnh phúc. Hạnh phúc vì được sống cho người khác, được yêu hết mình.Mẹ làm theo, nét mặt rất vui.Có cái ao trước cửa nhà, mẹ thả cá để cuối năm thu hoạch. Ba về bất chừng, gọi người tát nước, bắt cá chia cho cả xóm, mẹ cũng chiều ý ba. Các dì tôi nói: "Mạ mấy đứa yêu và chiều chồng vô điều kiện".Mẹ ốm, đi viện đâu hơn tháng thì về nhà. Làng xóm tới thăm rất đông, ai mẹ cũng quay mặt ra chào, cố tiếp chuyện giữa những cơn đau. Duy chỉ có chị cả tôi ôm đứa em út lúc đó mới 10 tháng tuổi tới thì mẹ quay mặt vào vách. Bà nội tôi nói: "Các con để cho mẹ nghỉ". Sau này, khi mẹ mất lâu lâu, bà giải thích với tôi: "Lúc đó mẹ con sợ em nó nhớ ra mẹ rồi vài bữa nữa, không còn mẹ, em nó khóc, bà cháu mình không dỗ được".Mẹ là vậy, kể cả khi sắp rời cõi đời, vẫn chỉ nghĩ cho người khác.Sau này, gặp những chuyện này kia, đôi khi tôi sững lại, tự hỏi: "Nếu là mẹ, bà sẽ xử lý thế nào nhỉ?". Và khi đã lội qua nhiều năm tháng và đường đất cuộc đời, tôi tìm được câu trả lời chung cho nhiều tình huống: Mẹ đã nghĩ và làm như tính cách trời sinh, mọi sự đều nghĩ cho người khác, sống cho người khác. Mẹ cũng không có cơ hội chiêm nghiệm như thế là đúng hay sai, bởi bà đã ra đi khi chưa kịp nhìn lại…Năm tháng hiện hữu của mẹ ngắn ngủi, nhưng mẹ sống trong chúng tôi và những người biết bà rất dài, rất lâu với một khuôn mặt hạnh phúc. Hạnh phúc vì được sống cho người khác, được yêu hết mình.Và những đứa con của mẹ cũng hạnh phúc mỗi khi nhớ về người.
