Thu tiền tỉ từ vườn mãng cầu xiêm
Ngày 20.2, Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Hậu Giang ra quyết định khởi tố bị can, tạm giam Joshua Dung-Huu (57 tuổi, quốc tịch Mỹ, hiện ở P.Bình Trưng Đông, TP.Thủ Đức, TP.HCM) để điều tra về hành vi lừa đảo chiếm đoạt tài sản.Theo kết quả điều tra ban đầu, khoảng tháng 10. 2020, qua mối quan hệ, 3 ngư dân có 9 tàu cá bị Cảnh sát biển Indonesia bắt giữ tìm đến Joshua Dung-Huu nhờ giúp đỡ. Khi gặp 1 người dân tại Hậu Giang, Joshua Dung-Huu đưa ra thông tin gian dối là mình đang làm ăn ở Indonesia, có quen biết nhiều quan chức nước này nên có thể giúp đưa tàu bị bắt về Việt Nam với giá 1 tỉ đồng mỗi chiếc. Để tạo lòng tin, Joshua Dung-Huu cố tình cho người dân nói trên thấy đang gọi điện nói chuyện bằng tiếng Anh với một người nước ngoài mặc quân phục giống hải quân. Tin tưởng, 3 người dân có tàu cá bị bắt đã gom tiền, nhiều lần chuyển theo yêu cầu của Joshua Dung-Huu để nhờ giúp đỡ. Đến khi bị bắt, người đàn ông này đã chiếm đoạt số tiền hơn 9,4 tỉ đồng.Ngoài ra, trong các năm 2019 và 2020, Joshua Dung-Huu còn đưa ra tin giả về việc biết công ty ở Singapore có dầu cần bán để lừa một công ty ở TP.HCM ký kết hợp đồng mua bán; qua đó chiếm đoạt của doanh nghiệp này 6,8 tỉ đồng. Joshua Dung-Huu còn khai nhận đã lừa một người dân hùn vốn thuê tàu chở dầu về Việt Nam, cũng như vay tiền của người này để thuê kho, bồn chứa dầu để kinh doanh rồi chiếm đoạt gần 2 tỉ đồng.Qua xác minh, Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Hậu Giang phát Joshua Dung-Huu mở nhiều công ty ở TP.HCM, TP.Cần Thơ, Sóc Trăng; thuê người đứng tên đại diện theo pháp luật nhưng mọi hoạt động của các công ty đều do bị can này chỉ đạo, điều hành.Hiện, vụ người đàn ông quốc tịch Mỹ lừa đảo đang được Công an tỉnh Hậu Giang tiếp tục điều tra làm rõ, xử lý theo quy định của pháp luật.Vũ khí Hàn Quốc trên hành trình phủ sóng toàn cầu
Ngày 26.1 tại Công viên APEC, Trung tâm Văn hóa - Thể thao Q.Hải Châu (TP.Đà Nẵng) khai mạc triển lãm tranh với chủ đề "Xuân đất nước, Tết Việt Nam".Triển lãm có hơn 100 bức tranh vẽ bằng chất liệu sơn dầu, acrylic, do các "cây cọ nhí" (từ 9 đến 15 tuổi) của lớp vẽ Ngôi nhà nhỏ sáng tác trong 1 tháng.Đề tài tranh đa dạng từ chân dung, phong cảnh, tĩnh vật… về mùa xuân, được các em nhỏ sáng tác từ những cảm nhận về nét đẹp văn hóa dân tộc, như hình ảnh tết cổ truyền với bánh chưng, hoa đào, ông đồ, câu đối đỏ…Bên cạnh đó, còn có các cụm tranh thể hiện lòng yêu nước, tinh thần tự hào dân tộc với hình ảnh người lính, cờ đỏ sao vàng, biển đảo quê hương…Triển lãm trưng bày tranh với 1 phân khu chính và 3 phân khu phụ, tổ chức tham quan theo hình thức "chuyến tàu mùa xuân", đưa người xem vào hành trình khám phá bức tranh sống động cùng vẻ đẹp mọi miền đất nước, từ sắc đào của núi rừng Tây Bắc đến những phiên chợ hoa bên cành mai vàng hay nơi đảo xa. Trong đó, TP.Đà Nẵng và phố cổ Hội An hiện lên với vẻ đẹp của bãi biển du lịch cùng ngư dân, phố cổ.Triển lãm nằm trong chuỗi hoạt động phong phú dịp Tết Nguyên đán Ất Tỵ 2025 tại khu vực trung tâm TP.Đà Nẵng.Một số hình ảnh tại triển lãm:
Bầu Đức và chiến lược đưa HAGL 'trở lại': Quyết tâm chính trị của tôi là trả nợ
Cựu đệ nhất phu nhân Michelle Obama (61 tuổi) chia sẻ cách bà và chồng – Barack Obama (64 tuổi) - vượt qua "năng lượng tiêu cực" trong lần xuất hiện hôm 13.3 tại SWSW (sự kiện thường niên về điện ảnh, phương tiện truyền thông tương tác, lễ hội âm nhạc diễn ra vào giữa tháng 3 tại Austin, Texas). Cả hai tiếp tục phải đối mặt với những đồn đoán liên quan đến cuộc hôn nhân của họ.Theo tờ People, Michelle nói trong buổi ghi hình trực tiếp podcast mới của mình mang tên IMO with Michelle Obama and Craig Robinson rằng: "Mọi người luôn hỏi tôi và Barack rằng làm sao chúng tôi có thể giữ được nhau, không chỉ trong 8 năm chúng tôi ở Nhà Trắng mà còn sau đó nữa? Bởi vì, để tôi nói cho bạn biết, có rất nhiều 'năng lượng tiêu cực' hướng về phía chúng tôi qua nhiều tin đồn, rất nhiều chuyện phiếm rằng chồng tôi không sinh ra ở đất nước này, chúng tôi không yêu nước, anh ấy không vào được Harvard. Nhưng qua tất cả những điều đó, điều giúp chúng tôi tỉnh táo - và chúng tôi cố gắng truyền đạt điều này cho con gái mình - là bạn không thể sống qua mạng xã hội".Michelle Obama nói thêm bà chắc chắn chưa bao giờ "xem phần bình luận trên mạng xã hội". "Đừng để năng lượng tiêu cực đó xâm nhập vào cuộc sống của bạn. Đây là những người không biết bạn. Rất nhiều thứ này được tạo ra và chúng không nuôi dưỡng bạn", bà nói tiếp.Tác giả cuốn Becoming cho biết thêm: "Mọi người bị mắc kẹt quá nhiều vào mạng xã hội đến mức chúng ta cảm thấy quá chú tâm vào cách duy nhất để tiếp cận thông tin là không có lợi".Bà kết luận: "Chúng ta phải mở rộng phạm vi hoạt động của mình và phải ngừng nghe điện thoại".Michelle và Barack đã trở thành tâm điểm của những lời đồn đoán vô căn cứ về việc ly hôn vào đầu tháng này sau khi cựu tổng thống nhiều lần được nhìn thấy tham dự các sự kiện một mình.Đầu năm nay, Barack đã chụp ảnh tại lễ tang của Jimmy Carter và lễ nhậm chức của Tổng thống Trump mà không có Michelle.Tuy nhiên, một nguồn tin giải thích lý do Michelle vắng mặt với Page Six vào tháng 1 rằng Michelle chỉ đơn giản là "không còn muốn" đến Washington DC nữa.Cả hai kết hôn vào tháng 10.1992, có hai cô con gái là Malia (26 tuổi) và Sasha (23 tuổi).Cựu Tổng thống Barack Obama cũng dập tắt những lời đồn đoán bằng cách đăng lời chúc mừng sinh nhật ngọt ngào tới "tình yêu của đời anh" và chia sẻ bức ảnh tự sướng đầy tình cảm của họ vào ngày lễ tình nhân.
Que tránh thai đi lạc phần lớn do kỹ thuật cấy que chưa phù hợp. Lúc đó, que cấy đi sâu sẽ dễ bị di chuyển sâu - xa hơn vị trí ban đầu khi cánh tay hoạt động.
Danh tính thực sự của xác ướp 128 năm tuổi
Năm 1994, Hội An yên bình và ít du khách quốc tế. Bộ ảnh của Simon O'Reilley, người Anh, trên báo Hồng Kông SCMP tái hiện vẻ đẹp cổ kính của Hội An 1994, trước khi nơi đây trở thành điểm đến phổ biến toàn cầu. Simon O'Reilley vừa trở lại Việt Nam, cụ thể là Hội An, trong chuyến đi gần đây đã nhận thấy đất nước này thay đổi mạnh mẽ như thế nào trong 30 năm qua.Hội An ngày nay là điểm đến yêu thích của khách du lịch. Phố cổ có từ thế kỷ 15 và là thương cảng quan trọng giữa châu Âu, Ấn Độ, Nhật Bản và Trung Quốc. Thời điểm 1994, Hội An còn là một thị trấn ven biển, được kiến trúc sư kiêm nhà bảo tồn người Ba Lan Kazimierz Kwiatkowski bảo tồn và UNESCO công nhận Di sản thế giới vào năm 1999."Chúng tôi đến Hội An vào năm 1994, sau khi đi xe máy từ Đà Nẵng vào, chỉ có đúng hai khách du lịch trong thị trấn: bạn cùng phòng Andy và tôi. Chúng tôi thực sự không nhìn thấy bất kỳ người nước ngoài nào trong chuyến thăm của mình", Simon O'Reilley viết trên SCMP.Simon đi theo tiếng hò reo và phấn khích xuống sông. Có nhiều người ở trên bờ đang xem đua thuyền. Khi bị phát hiện, cả hai được gọi lại và người dân đưa cho họ hai chiếc ghế và khăng khăng bắt ngồi ngay cạnh bờ sông.Ngôn ngữ chung của anh lúc đó mở rộng thành "cảm ơn", "có", "không" và "xin chào". Có rất nhiều nụ cười, vỗ tay vào lưng và bắt tay. Sau đó, hai chai bia được đưa vào tay vị khách phương xa, họ trở thành khách danh dự của sự kiện.Các đội chèo thuyền bằng những mảnh gỗ, ván và một vài mái chèo, nhưng chúng rất chắc chắn và thuyền di chuyển khá nhanh. Với bia, hải sản và đám đông vui vẻ hò reo cổ vũ, huýt sáo, đây thực sự là sự kiện thể thao hoàn hảo."Chúng tôi đã đi tham quan bãi biển Cửa Đại. Ngày nay, nơi đây có rất nhiều khu nghỉ dưỡng, ghế tắm nắng, dù; hồi đấy chỉ là một bãi cát đẹp trải dài.Sau đó, chúng tôi đi bộ quanh thị trấn; nơi này chủ yếu là những ngôi nhà màu vàng đóng cửa, một vài xe bán bánh mì và những con đường cát vắng vẻ. Không có đám đông du khách, không có đèn lồng, không có quán bar, không có cửa hàng bán cà phê, thời trang hay nghệ thuật. Có người nói rằng điện chỉ mới có trong vài tháng", Simon nhớ lại.Anh kể, phải nói rằng các món ăn Việt Nam và các món ăn địa phương mà chúng ta thưởng thức tại các nhà hàng ngày nay đơn giản là không tồn tại vào thời điểm đó. Các món ăn được phục vụ không đáng nhớ lắm, ngoại trừ món bánh mì tuyệt hảo.Các xe bán bánh mì có tủ kính bằng gỗ đựng bánh mì nhỏ và nhân bánh bên trong. Một trong những nhân bánh là pa tê thịt heo. Khay bánh này được để ngoài nắng cả ngày mà không có tủ lạnh..."Thị trấn vắng vẻ, buồn ngủ này quyến rũ trong vẻ đẹp đã phai tàn của nó, và người dân Hội An, giống như mọi nơi khác mà chúng tôi đến trong cả nước, vô cùng thân thiện; họ luôn có vẻ vui khi thấy chúng tôi và muốn nói chuyện với chúng tôi", anh mô tả.Hồi đó, Hội An dường như chỉ có một khách sạn trong tòa nhà cũ. Người bảo vệ ngồi trong vườn với bạn bè của mình, chơi đàn ghi ta.Ngoài Hà Nội và TP.HCM, thời điểm đó giao thông thưa thớt. Có xe đạp, xích lô, xe tay ga, xe đẩy tay, xe tải và xe buýt cổ, và nhiều chiếc ô tô còn lại từ những năm 1960..."Một điều khác mà tôi nhớ rất rõ là rất nhiều lần các thanh niên Việt Nam tiến đến gần tôi, tươi cười và hỏi tôi có muốn đánh nhau không! Không phải theo kiểu đe dọa, mà giống như một bài kiểm tra sức mạnh hơn. Tôi cao 195 cm và có lẽ nặng gấp hai lần rưỡi họ.Kịch bản còn lại là "Hãy đến uống với chúng tôi!" nhanh chóng biến thành một cuộc thi uống rượu. Thường là bia hoặc một loại rượu mạnh kinh khủng nào đó được uống từ những chiếc bát nhỏ", Simon nhớ lại.